₫2024 10 28 Jun88
2024 10 28 Jun88-Ân đã ngồi đó, dựa lưng vô gốc cây từ bao giờ. Bữa nay con bé mặc áo xanh xám quá khổ, tóc bết bụi lẫn mồ hôi, và vẫn đi mỗi bên chân một kiểu dép. Thấy bà, nó ngước mắt chớp chớp mấy lần. Bà lẳng lặng ngồi xuống, chìa ổ bánh mì thịt nướng nóng giòn mới mua chỗ tiệm Ba Thương. Con bé lại ngó chằm chằm, lần này không phải bà mà là gói giấy thơm nồng trước mũi. Biết nên nói gì đó, rất nên, nhưng nhất thời bà không nghĩ ra câu chữ nào vừa vặn với con bé. Suốt ba tuần nay, Ân luôn là đứa trẻ tới miếu sớm nhất, chăm chú theo dõi nhất, và cũng lặng lẽ nhất. Chưa ai nghe được giọng con bé. "Đây là một món quà, dành cho cháu", cuối cùng bà lên tiếng sau vài phút lưỡng lự. Không hy vọng Ân sẽ vui mừng chộp lấy ngấu nghiến ổ bánh mì dù chắc chắn nó đang đói, bà quyết định chờ.
2024 10 28 Jun88-Ân đã ngồi đó, dựa lưng vô gốc cây từ bao giờ. Bữa nay con bé mặc áo xanh xám quá khổ, tóc bết bụi lẫn mồ hôi, và vẫn đi mỗi bên chân một kiểu dép. Thấy bà, nó ngước mắt chớp chớp mấy lần. Bà lẳng lặng ngồi xuống, chìa ổ bánh mì thịt nướng nóng giòn mới mua chỗ tiệm Ba Thương. Con bé lại ngó chằm chằm, lần này không phải bà mà là gói giấy thơm nồng trước mũi. Biết nên nói gì đó, rất nên, nhưng nhất thời bà không nghĩ ra câu chữ nào vừa vặn với con bé. Suốt ba tuần nay, Ân luôn là đứa trẻ tới miếu sớm nhất, chăm chú theo dõi nhất, và cũng lặng lẽ nhất. Chưa ai nghe được giọng con bé. "Đây là một món quà, dành cho cháu", cuối cùng bà lên tiếng sau vài phút lưỡng lự. Không hy vọng Ân sẽ vui mừng chộp lấy ngấu nghiến ổ bánh mì dù chắc chắn nó đang đói, bà quyết định chờ.