₫66win
66win-Món ăn mới nhìn thôi đã không cưỡng lại được cái thị giác. Rồi cái vị giác ganh tị với cái thị giác, bèn yêu cầu thân chủ mau nâng đũa. Ăn lẩu mắm phải phát huy hết “công suất” thì mới đúng thiệt là dân Nam bộ. Thử tưởng tượng xem, đầu tiên, lấy chút bún vào chén, thêm chút thịt nữa, chan miếng nước lẩu. Rồi tiếp tới lấy “thập cẩm” rau mà nhúng vào nồi lẩu đang hừng hực khói. Chỉ vừa đưa đến miệng thôi, mùi mắm đã tấn công khứu giác đến nỗi lỗ mũi không kịp trở tay. Cái mùi mắm ấy như thứ lửa mồi vào dây pháo cho nó nổ liên hồi. Nhai cọng rau rôm rốp mà nghe lùng bùng cả lỗ tai, rồi nước bọt từ đâu túa ra, dạ dày co bóp liên hồi đòi ăn thêm miếng nữa. Mùi mắm đậm đà lan tỏa, hòa trong cái nhân nhẫn của rau đắng, vị chát của chuối non, đọt xoài… Tất cả hòa quyện thành thứ dư vị ám ảnh, cứ xồng xộc lao vào nằm gọn lỏn trong một góc ký ức dân quê.
66win-Món ăn mới nhìn thôi đã không cưỡng lại được cái thị giác. Rồi cái vị giác ganh tị với cái thị giác, bèn yêu cầu thân chủ mau nâng đũa. Ăn lẩu mắm phải phát huy hết “công suất” thì mới đúng thiệt là dân Nam bộ. Thử tưởng tượng xem, đầu tiên, lấy chút bún vào chén, thêm chút thịt nữa, chan miếng nước lẩu. Rồi tiếp tới lấy “thập cẩm” rau mà nhúng vào nồi lẩu đang hừng hực khói. Chỉ vừa đưa đến miệng thôi, mùi mắm đã tấn công khứu giác đến nỗi lỗ mũi không kịp trở tay. Cái mùi mắm ấy như thứ lửa mồi vào dây pháo cho nó nổ liên hồi. Nhai cọng rau rôm rốp mà nghe lùng bùng cả lỗ tai, rồi nước bọt từ đâu túa ra, dạ dày co bóp liên hồi đòi ăn thêm miếng nữa. Mùi mắm đậm đà lan tỏa, hòa trong cái nhân nhẫn của rau đắng, vị chát của chuối non, đọt xoài… Tất cả hòa quyện thành thứ dư vị ám ảnh, cứ xồng xộc lao vào nằm gọn lỏn trong một góc ký ức dân quê.