₫FM88
FM88-Thoáng cái, đã nhiều năm trôi qua, tía má tôi giờ đã già, con cái cũng lên thành phố lập nghiệp. Nhiều lần, tôi về làng cũ, ngỏ ý muốn đón tía má lên Sài Gòn với mình, đều nhận được cái lắc đầu nhè nhẹ. Tía tôi hay nói: “Thôi con. Tía muốn ở lại làng mình. Cái xứ mặn này ngó buồn mà nhiều tình nhiều nghĩa. Tía hứa chỉ đi phụ người ta xổ vuông mấy lần trong năm thôi. Tại tía thiệt lòng nhớ cái vuông tôi nhà mình hồi xưa”. Nghe câu trả lời mà lòng tôi nao nao nhớ những ngày xưa cũ, thấy lòng mình hóa trẻ thơ, khi hân hoan giữa sông nước “gió lộng tứ bề” cùng tía má.
FM88-Thoáng cái, đã nhiều năm trôi qua, tía má tôi giờ đã già, con cái cũng lên thành phố lập nghiệp. Nhiều lần, tôi về làng cũ, ngỏ ý muốn đón tía má lên Sài Gòn với mình, đều nhận được cái lắc đầu nhè nhẹ. Tía tôi hay nói: “Thôi con. Tía muốn ở lại làng mình. Cái xứ mặn này ngó buồn mà nhiều tình nhiều nghĩa. Tía hứa chỉ đi phụ người ta xổ vuông mấy lần trong năm thôi. Tại tía thiệt lòng nhớ cái vuông tôi nhà mình hồi xưa”. Nghe câu trả lời mà lòng tôi nao nao nhớ những ngày xưa cũ, thấy lòng mình hóa trẻ thơ, khi hân hoan giữa sông nước “gió lộng tứ bề” cùng tía má.