₫thabet th77
thabet th77-Nội tôi thỏng thẳng đáp “hồi trước có giao thông gì như bây giờ đâu, nhà nào nghèo thì lội bộ, khá khá hơn một chút thì đi bằng xuồng ba lá, nhỉnh hơn chút nữa thì có cái võ lãi, cái trẹt… mà đi. Dân làng người ta phụ nhau, quá giang thì đâu cũng tới !”. Bà nội tiếp lời cho ông "mèn đét ơi, cái xuồng ba lá nhỏ xíu mà mấy mẹ con ngồi lên, còn chở thêm bác Sáu mày, cái xuồng muốn khẳm, phước đức mà hổng chìm. Hồi ấy có nặng vụ ơn nghĩa gì, như bác Sáu mày đó, nhà có cái gì cũng đem qua cho, tới mình không có gì cho thì cho đi nhờ, ôi thôi hồi đó tha hồ mà đi quá giang, thiếu cha gì người giúp". Ngày xưa đi lại nguy hiểm lắm, bây giờ mọi thứ dường như thuận lợi hơn nhiều, nhưng nguy hiểm thì luôn rình rập, cũng bởi ông bà tôi, dân quê tôi bám sông bám biển mà giữ được đất đai làng mạc cho ngày hôm nay.
thabet th77-Nội tôi thỏng thẳng đáp “hồi trước có giao thông gì như bây giờ đâu, nhà nào nghèo thì lội bộ, khá khá hơn một chút thì đi bằng xuồng ba lá, nhỉnh hơn chút nữa thì có cái võ lãi, cái trẹt… mà đi. Dân làng người ta phụ nhau, quá giang thì đâu cũng tới !”. Bà nội tiếp lời cho ông "mèn đét ơi, cái xuồng ba lá nhỏ xíu mà mấy mẹ con ngồi lên, còn chở thêm bác Sáu mày, cái xuồng muốn khẳm, phước đức mà hổng chìm. Hồi ấy có nặng vụ ơn nghĩa gì, như bác Sáu mày đó, nhà có cái gì cũng đem qua cho, tới mình không có gì cho thì cho đi nhờ, ôi thôi hồi đó tha hồ mà đi quá giang, thiếu cha gì người giúp". Ngày xưa đi lại nguy hiểm lắm, bây giờ mọi thứ dường như thuận lợi hơn nhiều, nhưng nguy hiểm thì luôn rình rập, cũng bởi ông bà tôi, dân quê tôi bám sông bám biển mà giữ được đất đai làng mạc cho ngày hôm nay.