₫gà đòn
gà đòn-Sau đận đó, nó được mợ nhận nuôi. Mà mợ là mợ lẽ nào? Nó cũng không rõ tông tích. Chỉ biết người đàn bà đó gọi nó bằng "con đen" và tự xưng mợ. Đi học, mỗi lần nhà trường yêu cầu photocopy hộ khẩu để miễn giảm học phí thì nó xin khất, lần lựa ngày này qua tháng nọ. Vì lẽ, mợ nó chẳng khi nào chìa ra sổ hộ khẩu, để nó xem có tên nó trong đó không? Cậu nó càng mù tịt vì thua bài sấp xiểng niểng với mợ, không dám hó hé đằng hắng tiếng mất tiếng để. Thành ra, mọi việc mợ cáng đáng, vung tay thấy trời. Nó lầm lũi học học hành hành, mợ cho ăn gì ăn nấy. Có khi vừa học nó phải đi lượm ve chai bán lấy tiền ăn vặt, lớn chút thì phụ quán này quán kia bán cà phê để có tiền mua dụng cụ đi học. Tiền học phí và các khoản đóng khác, giáo viên chủ nhiệm và bạn bè thấy gia cảnh vậy đều góp tiền để đóng thay. Có lần, giáo viên chủ nhiệm lớp 10, kêu nó nộp hộ khẩu hoài để làm thủ tục miễn giảm, còn đòi mời phụ huynh. Nó trình bày không rành không rẽ, vì không ai nghĩ cuộc đời nó ngoắt nghéo ngoằn ngoèo như vậy.
gà đòn-Sau đận đó, nó được mợ nhận nuôi. Mà mợ là mợ lẽ nào? Nó cũng không rõ tông tích. Chỉ biết người đàn bà đó gọi nó bằng "con đen" và tự xưng mợ. Đi học, mỗi lần nhà trường yêu cầu photocopy hộ khẩu để miễn giảm học phí thì nó xin khất, lần lựa ngày này qua tháng nọ. Vì lẽ, mợ nó chẳng khi nào chìa ra sổ hộ khẩu, để nó xem có tên nó trong đó không? Cậu nó càng mù tịt vì thua bài sấp xiểng niểng với mợ, không dám hó hé đằng hắng tiếng mất tiếng để. Thành ra, mọi việc mợ cáng đáng, vung tay thấy trời. Nó lầm lũi học học hành hành, mợ cho ăn gì ăn nấy. Có khi vừa học nó phải đi lượm ve chai bán lấy tiền ăn vặt, lớn chút thì phụ quán này quán kia bán cà phê để có tiền mua dụng cụ đi học. Tiền học phí và các khoản đóng khác, giáo viên chủ nhiệm và bạn bè thấy gia cảnh vậy đều góp tiền để đóng thay. Có lần, giáo viên chủ nhiệm lớp 10, kêu nó nộp hộ khẩu hoài để làm thủ tục miễn giảm, còn đòi mời phụ huynh. Nó trình bày không rành không rẽ, vì không ai nghĩ cuộc đời nó ngoắt nghéo ngoằn ngoèo như vậy.