₫keonhacai5
keonhacai5-Thơ thẩn ra về với túi quà của chị Hồng gửi cho mẹ, tôi cứ mong sao sáng mai tại quán cà phê xóm ở ngã ba Sung Sướng người ta không còn tụ tập đông, bàn tán nhiều về chuyện chị Hồng nữa. Tôi sẽ đến đó thật sớm và sẽ không chịu im lặng ngồi nghe như mọi khi. Không phải vì lời chị Hồng đã hứa giúp tôi khi vào đại học, cũng không phải vì tóc chị hết thơm mùi bồ kết năm xưa. Chắc phần lớn là vì những gì tôi đã được nghe chị kể đêm nay. Cả những điều nghiệt ngã như nắng nóng miền Trung: "Chị về rồi lại đi. Mai cúng cơm cho cha xong, mốt chị vào lại. Vì công việc, không thể ở chơi lâu được đâu em". Rồi cả cái tương lai thân thiện mà thằng Hưng đã hé lộ với tôi chiều nay: "Anh Huy ơi, mẹ nói vài năm nữa, khi anh Huy vào đại học trong đó mẹ sẽ đưa em và bà ngoại vào luôn. Em muốn theo mẹ quá…". Tất cả đều đã làm tôi như lớn thêm được nhiều tuổi.
keonhacai5-Thơ thẩn ra về với túi quà của chị Hồng gửi cho mẹ, tôi cứ mong sao sáng mai tại quán cà phê xóm ở ngã ba Sung Sướng người ta không còn tụ tập đông, bàn tán nhiều về chuyện chị Hồng nữa. Tôi sẽ đến đó thật sớm và sẽ không chịu im lặng ngồi nghe như mọi khi. Không phải vì lời chị Hồng đã hứa giúp tôi khi vào đại học, cũng không phải vì tóc chị hết thơm mùi bồ kết năm xưa. Chắc phần lớn là vì những gì tôi đã được nghe chị kể đêm nay. Cả những điều nghiệt ngã như nắng nóng miền Trung: "Chị về rồi lại đi. Mai cúng cơm cho cha xong, mốt chị vào lại. Vì công việc, không thể ở chơi lâu được đâu em". Rồi cả cái tương lai thân thiện mà thằng Hưng đã hé lộ với tôi chiều nay: "Anh Huy ơi, mẹ nói vài năm nữa, khi anh Huy vào đại học trong đó mẹ sẽ đưa em và bà ngoại vào luôn. Em muốn theo mẹ quá…". Tất cả đều đã làm tôi như lớn thêm được nhiều tuổi.