₫2024 09 28 winvn16
2024 09 28 winvn16-Sau mấy mươi năm, tôi từ đứa trẻ quê đầu khét nắng, đi học trường làng, trường huyện rồi ra Thủ đô học đại học, theo nghề báo, có mái ấm riêng ở tỉnh lỵ. Căn nhà ở mảnh vườn của cố giờ để lại cho người anh tôi ở. Lâu lâu có dịp về thăm, lòng miên man bao nhiêu cảm xúc. Như còn đó những bữa cơm chiều, cúm núm kêu, ba má và anh em tôi quây quần bên nhau vừa ăn vừa ngó đáy xoong. Còn đó những tiếng nói, mặt người thân quen hỏi thăm nhau những lời chân chất: “Dạo rày khoẻ không, mần ăn khá không, sao lâu quá không thấy dìa thăm quê?”. Nhưng cũng biết bao nhiêu thay đổi của làng quê, thấy tiếc nhớ vô bờ...
2024 09 28 winvn16-Sau mấy mươi năm, tôi từ đứa trẻ quê đầu khét nắng, đi học trường làng, trường huyện rồi ra Thủ đô học đại học, theo nghề báo, có mái ấm riêng ở tỉnh lỵ. Căn nhà ở mảnh vườn của cố giờ để lại cho người anh tôi ở. Lâu lâu có dịp về thăm, lòng miên man bao nhiêu cảm xúc. Như còn đó những bữa cơm chiều, cúm núm kêu, ba má và anh em tôi quây quần bên nhau vừa ăn vừa ngó đáy xoong. Còn đó những tiếng nói, mặt người thân quen hỏi thăm nhau những lời chân chất: “Dạo rày khoẻ không, mần ăn khá không, sao lâu quá không thấy dìa thăm quê?”. Nhưng cũng biết bao nhiêu thay đổi của làng quê, thấy tiếc nhớ vô bờ...