₫DK8
DK8-Anh đứng dậy theo nàng, bởi anh biết đây không phải là một câu hỏi. Nàng chỉ một lần hỏi anh có yêu ai chưa, và anh không đáp. Còn giờ đây, giọng nói của nàng như thỉnh cầu, mà cũng như khao khát, vội vàng khi đêm dần cạn... Anh bước đi sau dáng người nhỏ gầy của nàng, tránh không giẫm lên vệt guốc mộc của nàng. Hơn 30 năm trước, nàng tròn trịa, xinh xắn nhất làng, chân tay lúc nào cũng thoăn thoắt, người chưa nói đã cười. Còn bây giờ, nàng khoan thai, nhẹ nhõm, nhưng xa cách. Dù nhan sắc, vóc dáng cằn cỗi, còm cõi như người có bệnh kinh niên, áo quần lại rất đơn sơ, nhưng trông nàng vẫn sang trọng, quyền uy. Khi nàng bước nhanh để tránh mấy cô cậu đang tập đi xe đạp, anh bỗng cồn cào nhớ lại ngày xưa, anh đã từng chở nàng đi loạng choạng nhưng cũng vui vẻ và hớn hở giống như thế.
DK8-Anh đứng dậy theo nàng, bởi anh biết đây không phải là một câu hỏi. Nàng chỉ một lần hỏi anh có yêu ai chưa, và anh không đáp. Còn giờ đây, giọng nói của nàng như thỉnh cầu, mà cũng như khao khát, vội vàng khi đêm dần cạn... Anh bước đi sau dáng người nhỏ gầy của nàng, tránh không giẫm lên vệt guốc mộc của nàng. Hơn 30 năm trước, nàng tròn trịa, xinh xắn nhất làng, chân tay lúc nào cũng thoăn thoắt, người chưa nói đã cười. Còn bây giờ, nàng khoan thai, nhẹ nhõm, nhưng xa cách. Dù nhan sắc, vóc dáng cằn cỗi, còm cõi như người có bệnh kinh niên, áo quần lại rất đơn sơ, nhưng trông nàng vẫn sang trọng, quyền uy. Khi nàng bước nhanh để tránh mấy cô cậu đang tập đi xe đạp, anh bỗng cồn cào nhớ lại ngày xưa, anh đã từng chở nàng đi loạng choạng nhưng cũng vui vẻ và hớn hở giống như thế.