₫mậu binh binh át
mậu binh binh át-Lúc GS-TS Trần Văn Khê còn tại thế, người viết đã nhiều lần lui tới căn nhà số 32 Huỳnh Đình Hai (Q.Bình Thạnh, TP.HCM) của ông để phỏng vấn, viết bài. Qua đó, thỉnh thoảng cũng được gặp các con trai của thầy Khê là GS Trần Quang Hải (mỗi khi ông ở nước ngoài về) và kiến trúc sư Trần Quang Minh. Từ đó, giữa tôi và các anh Hải, anh Minh có sự giao tình thân thiết, các anh luôn coi tôi như em trai... Thích nhất là duyên may được gặp gỡ cả hai anh em. Tính khí, phong cách của họ giống hệt người cha: giọng nói hào sảng, đặc sệt Nam bộ, anh tung em hứng, nói cười rổn rảng. Những lúc như thế, tôi thường đề nghị anh Hải biểu diễn nhạc muỗng. Thật không hổ danh là “vua muỗng Việt Nam”, nhìn anh “làm xiếc” với những chiếc muỗng, anh gõ tới đâu thì nhạc điệu với những âm đục, âm trong phát ra tới đó. Anh gõ vào đùi, đầu gối, lòng bàn tay, cùi chỏ, trên trán, trên gáy... chỗ nào cũng vang lên những âm thanh rộn rã, sinh động...
mậu binh binh át-Lúc GS-TS Trần Văn Khê còn tại thế, người viết đã nhiều lần lui tới căn nhà số 32 Huỳnh Đình Hai (Q.Bình Thạnh, TP.HCM) của ông để phỏng vấn, viết bài. Qua đó, thỉnh thoảng cũng được gặp các con trai của thầy Khê là GS Trần Quang Hải (mỗi khi ông ở nước ngoài về) và kiến trúc sư Trần Quang Minh. Từ đó, giữa tôi và các anh Hải, anh Minh có sự giao tình thân thiết, các anh luôn coi tôi như em trai... Thích nhất là duyên may được gặp gỡ cả hai anh em. Tính khí, phong cách của họ giống hệt người cha: giọng nói hào sảng, đặc sệt Nam bộ, anh tung em hứng, nói cười rổn rảng. Những lúc như thế, tôi thường đề nghị anh Hải biểu diễn nhạc muỗng. Thật không hổ danh là “vua muỗng Việt Nam”, nhìn anh “làm xiếc” với những chiếc muỗng, anh gõ tới đâu thì nhạc điệu với những âm đục, âm trong phát ra tới đó. Anh gõ vào đùi, đầu gối, lòng bàn tay, cùi chỏ, trên trán, trên gáy... chỗ nào cũng vang lên những âm thanh rộn rã, sinh động...