$476
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của la liga ladder. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ la liga ladder.Trong buổi tiệc, các y bác sĩ, nhân viên y tế của Bệnh viện FV đã cùng lắng nghe, chia sẻ nhiều cảm xúc nghề nghiệp, đặc biệt khi hồi tưởng lại giai đoạn chống dịch Covid-19. Bác sĩ Trình Văn Hải, Trưởng khoa Cấp cứu, Bệnh viện FV, tâm sự: “Tôi sẽ không bao giờ quên những ngày đầy cam go của đại dịch, khi đối mặt với sự quá tải và phải đưa ra những quyết định rất khó khăn trong tiếp nhận và điều trị cho bệnh nhân. Cho đến bây giờ, tôi vẫn còn ám ảnh về những gì đã xảy ra khi ấy mỗi khi chìm vào giấc ngủ”. Trong thời gian đầu bùng dịch, Khoa Cấp cứu là khu vực làm việc với cường độ cao và chịu rất nhiều áp lực vì cơ sở vật chất không thể theo kịp lượng bệnh nhân gia tăng đột ngột. Thời điểm đó, Ban giám đốc Bệnh viện FV đã dũng cảm quyết định tách đôi bệnh viện để tiếp nhận điều trị bệnh nhân Covid-19. Khoa Covid-19 được thành lập tại Bệnh viện FV ngay trong đại dịch. Các phòng ban tại FV đã làm việc ngày đêm để nhanh chóng chuẩn bị hạ tầng cơ sở điều trị, từ hệ thống cung cấp oxy liều cao đến hệ thống phòng cách ly và nhân lực, dụng cụ y khoa cần thiết để điều trị Covid-19.️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của la liga ladder. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ la liga ladder.Ở lượt trận đầu tiên ở chung kết VBA 2023, Dominique Tham cùng CLB Nha Trang Dolphins chơi rất hay trước đương kim vô địch Saigon Heat nhưng để thua đáng tiếc ở hiệp phụ thứ 2. Anh cùng các đồng đội dồn quyết tâm cho lượt trận chung kết thứ hai diễn ra vào ngày mai trên sân nhà (chung kết VBA 2023 thi đấu theo thể thức 5 trận thắng 3). Ngoài mục tiêu hướng đến danh hiệu vô địch đầu tiên cùng Nha Trang Dolphins ở VBA, Dominique Tham còn phấn đấu cho danh hiệu cá nhân cầu thủ gốc Việt xuất sắc nhất VBA 2023. ️
“Bây giờ tới lúc cháu bệnh, mình thấy có lỗi quá vì không cho cháu đi đâu hết. Bác sĩ nói khối u của cháu không mổ được, sống được ngày nào hay ngày đó. Có lẽ nỗi ân hận này cuộc đời tôi không thể nào quên”, bà Thanh rơm rớm nước mắt.️
Mẹ tôi xách dầu xách gạo lên Chợ Lách trọ học từ Đệ thất (bằng lớp 6 bây giờ), hễ về nhà là thức nói chuyện với ông Ngoại tới đêm. Trong nhà, "ổng thương con Chân lắm", vì tính tình lành hiền, siêng năng, lại được cái chịu học, và học giỏi có tiếng. Cái “tiếng” vang hẳn… mấy cánh đồng, ngày xưa mưu cầu con chữ cơ cực lắm, nhớ mẹ kể mấy lần đi học về chạy sấp ngửa qua mấy bờ ruộng mồ mả sợ ma gần chết, chân thấp chân cao mà chạy, có khi té lả hết cả 2 đầu gối, chưa kể bàn chân giao chỉ của mẹ tôi, cũng là xòe ra bấm ruộng bùn mà đi. Đời ông Ngoại không biết cái chữ, nên đứa nào chịu học, nghèo khổ cỡ nào cũng phải cho theo. ️