Chừng 17 giờ hơn, dì Tư lụi cụi cùng các cháu trong nhà dọn hàng, bắt đầu bán. Quán chay đơn giản với dòng chữ cũ được dán trên tủ đồ ăn “Vĩnh Phong chay". Chỉ vào đó, dì nói tên quán được đặt theo tên của con trai dì. Đó cũng là cách mà chúng tôi bắt đầu câu chuyện.
Ở nhà cậu, (vợ cậu đã mất trong cơn bạo bệnh trước khi nó được cậu thương lượng mang về), học cùng lớp với con cậu, có chị có em cũng an ủi phần nào. Nhưng quần áo, đầu tóc khi đi học thì một trời một vực. Con của cậu làm dáng làm điệu chăm chút bản thân, có nước hoa, quần áo mới, đi xe đạp điện đến trường. Phần nó, quần áo cũ thâm nhàu, lâu lâu cậu mới sắm cho một bộ hoặc xin của nhà hàng xóm. Nó cũng không cần thiết nghĩ nhiều, có quần áo mặc là được. Đến trường bằng xe đạp cọc cạch của cậu mua lại xe cũ, nó thấy cũng vui vui. Nó chỉ tự dặn lòng phải ráng học dù bất cứ giá nào. Chỉ có con đường học mới mong có sự thay đổi.
Không ai biết cây dừa nước trên bến sông có tự hồi nào. Nhưng từ điểm đầu Long An về tận đất mũi Cà Mau dường như dòng sông con kênh nào cũng lao xao dừa nước. Bà nội tôi kể, trào còn mưa bom bão đạn, dừa nước bị tàn phá nhiều lắm. Nhưng chỉ cần còn một trái già sót lại quả ấy sẽ ngao du. Không sợ vùng đất mới cho dù điều kiện có khắc nghiệt đến đâu, miễn trên đường thiên lý gặp bến nơi phù hợp, trái dừa sẽ tự tấp lại trổ mọng; một khi bén đất rễ sẽ cắm sâu, gom giữ từng hột phù sa cung cấp dinh dưỡng cho mùa màng.
Tới tháng chạp, thời tiết không lạnh lắm, nghĩ năm nay mùa đông không có rét. Trời nồm đưa nước vào phòng nham nháp tựa mùa xuân. Thị đã vui vì không phải nghỉ ở nhà trông con. Thương thị vất vả, bà hàng xóm trông thẳng nhỏ hộ tuần hai buổi thứ bảy, chủ nhật. Đó là những ngày con gái bà ở nhà tự trông con của mình. Nhà trường nghỉ ngoài kế hoạch, thị thường phải để con ở nhà một mình.
Ngày hôm nay, tôi không chỉ là người khuyết tật sống sót qua biến cố, mà còn tiếp tục lăn qua những "triền đồi cuộc sống" để làm những việc tử tế, đáng làm. Với tôi, hình hài có thể "tàn" đi, nhưng không thể sống "phế". Và, dù đôi chân mình mỏi nhưng trái tim không mỏi. Tôi sẽ đi, sẽ đi đến nhịp đập cuối cùng.
Báo Thanh Niên chân thành cảm ơn tấm lòng của quý bạn đọc.
4.41GB
Xem7.44B
Xem412.82MB
Xem95.64MB
Xem7.19GB
Xem314.38MB
Xem28.7366.63MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
sunwing khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
729fcb88.com
2025-01-06 11:30:04 missbet
434truực tiếp bóng đá việt nam
2025-01-06 11:30:04 Zbet khuyến mãi
933e88 casino
2025-01-06 11:30:04 Khuyến nghị
700solarbet
2025-01-06 11:30:05 Khuyến nghị