$495
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 128/3 nguyễn ảnh thủ trung chánh hốc môn. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 128/3 nguyễn ảnh thủ trung chánh hốc môn.Thời gian trôi qua, vì những đứa con thơ dại, bà Tuyên lại lao vào công việc khi đầu còn quấn khăn tang. Việc đồng, việc nhà, dạy dỗ con thơ… một mình bà cáng đáng. Bà cố gắng vượt qua nỗi buồn tinh thần vì mất người thân yêu nhất, nỗi đau thể xác vì bệnh tật để lo làm thuê, làm mướn không ngơi tay, nuôi con thơ và dành dụm trả dần món nợ vay mượn thuốc thang khi chồng bị bệnh.️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 128/3 nguyễn ảnh thủ trung chánh hốc môn. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 128/3 nguyễn ảnh thủ trung chánh hốc môn.Về bài viết dự thi: Các tác giả có thể tham gia theo hình thức ký sự, phóng sự, ghi chép, phản ánh câu chuyện người thật, việc thật và bắt buộc phải có hình ảnh nhân vật kèm theo. Bài viết thể hiện nội dung về một nhân vật/tập thể đã có những hành động đẹp, thiết thực giúp đỡ cá nhân/cộng đồng, lan tỏa những câu chuyện ấm áp, nhân văn, tinh thần sống lạc quan, tích cực. Riêng truyện ngắn dự thi, nội dung có thể sáng tác từ câu chuyện, nhân vật, sự việc… sống đẹp có thật, hoặc hư cấu. Bài viết dự thi được viết bằng tiếng Việt (hoặc tiếng Anh đối với người nước ngoài, ban tổ chức đảm nhận việc chuyển ngữ) không quá 1.600 chữ (riêng truyện ngắn không quá 2.500 chữ).️
Ở triển lãm tranh lần này, bộ tranh chân dung Người tôi yêu mến của nhà báo Huỳnh Dũng Nhân được xem là một điểm nhấn đặc biệt. Đó là chân dung các nhà báo nhiều thế hệ, văn nghệ sĩ - những người gắn bó thân thiết hoặc để lại ấn tượng sâu sắc với nhà báo, được ông vẽ như là đang trò chuyện với các nhân vật, gây ấn tượng mạnh đến người xem. ️
Nhìn vào đâu cũng thấy mát mẻ, đã cơn nóng từ trên trời xanh dội xuống, đi đâu cũng bắt gặp hình bóng cây dừa đứng vững chãi hiên ngang giữa bao mùa mưa nắng. Thời gian cứ trôi, ai cũng quay cuồng với cuộc sống, chỉ có những con tàu, chiếc ghe chở cát, chở cá chầm chậm lướt trên dòng sông bát ngát. Ở vùng sông nước miền Tây này, những con đò có cái mũi bành ra, chạy là sát mặt nước, những con sóng rì rào xô ra xô vào, cảm giác ngồi nhìn đám lục bình trôi, thấp thoáng từ xa có những con thuyền chèo lái chầm chậm vào bờ nơi dòng nước chảy dài vô tận. Giờ chỉ còn rải rác vài con đò chở hành khách, những cuộc hội chợ trên sông, mọi thứ chỉ còn là ký ức, giao thông đường bộ lên ngôi, đập ngăn mặn ngăn luôn dòng nhớ trong những con người nơi đây.️