₫pokerx
pokerx-Con lại muốn viết vài dòng gửi mẹ, để những lúc trở trời, mẹ đem ra đọc như là có con bên cạnh mẹ. Khi những con chữ được bày ra trang giấy, con có cảm giác như đang sống lại những ngày tháng yên lành hạnh phúc với cha mẹ với quê hương. Buổi chiều hiện ra những bước chân của mẹ đi về. Mùi thơm đồng ruộng được mẹ ướp giữ trên những bó rạ trên vai, trên những xâu châu chấu xanh non, trên những rổ nấm rơm, mầm giá đậu mọc từ những thảm rơm rạ trên ruộng tháng mười. Chiều nay, con bày hai đứa nhỏ đúc bánh xèo với nấm rơm và giá đỗ. Con nhen bếp lửa củi sau hè rồi cả nhà quây quần đúc bánh, lùi khoai, nướng sắn… (có kèm hình ảnh con sẽ gửi qua zalo cho mẹ sau). Sẵn than củi, con bày tụi nhỏ nướng bánh tráng mè mẹ gửi ra hồi tết trung thu. Hai đứa nhỏ đích thị là cháu của bà ngoại, nướng bánh lần đầu mà nhìn điêu luyện ghê luôn. Nướng xong, trong lúc bẻ bánh ăn, cu Tí đã bẻ thành hình những đám mây, rồi cả hình chân dung ông bà ngoại nữa. Linh thì nói nhớ ông bà ngoại quá. Linh trông tới tết về quê để được ông dắt ra ruộng cưỡi trâu, câu cá; để nhổ tóc sâu cho ông bà rồi còn được bà cho nằm xuống chiếc giường tre nhỏ nhỏ bên hiên rồi gội đầu bằng nước lá ấm ấm, thơm thơm. Linh nhớ những đêm nằm nghe bà ngoại hát cải lương khi trăng mười sáu vừa lên khỏi khóm tre trước nhà. Khi nghe Linh nói vậy, con chợt nhớ tới mình lúc nhỏ. Mẹ thấy không, khi yêu thương người ta giống nhau lạ kỳ mẹ nhỉ? Mùa này, trong nhà lúc nào cũng có ít khoai từ, khoai lang luộc ăn kèm với những cục đường được cha chặt ra từ những tán đường mía vàng ươm nở hoa trên bề mặt.
pokerx-Con lại muốn viết vài dòng gửi mẹ, để những lúc trở trời, mẹ đem ra đọc như là có con bên cạnh mẹ. Khi những con chữ được bày ra trang giấy, con có cảm giác như đang sống lại những ngày tháng yên lành hạnh phúc với cha mẹ với quê hương. Buổi chiều hiện ra những bước chân của mẹ đi về. Mùi thơm đồng ruộng được mẹ ướp giữ trên những bó rạ trên vai, trên những xâu châu chấu xanh non, trên những rổ nấm rơm, mầm giá đậu mọc từ những thảm rơm rạ trên ruộng tháng mười. Chiều nay, con bày hai đứa nhỏ đúc bánh xèo với nấm rơm và giá đỗ. Con nhen bếp lửa củi sau hè rồi cả nhà quây quần đúc bánh, lùi khoai, nướng sắn… (có kèm hình ảnh con sẽ gửi qua zalo cho mẹ sau). Sẵn than củi, con bày tụi nhỏ nướng bánh tráng mè mẹ gửi ra hồi tết trung thu. Hai đứa nhỏ đích thị là cháu của bà ngoại, nướng bánh lần đầu mà nhìn điêu luyện ghê luôn. Nướng xong, trong lúc bẻ bánh ăn, cu Tí đã bẻ thành hình những đám mây, rồi cả hình chân dung ông bà ngoại nữa. Linh thì nói nhớ ông bà ngoại quá. Linh trông tới tết về quê để được ông dắt ra ruộng cưỡi trâu, câu cá; để nhổ tóc sâu cho ông bà rồi còn được bà cho nằm xuống chiếc giường tre nhỏ nhỏ bên hiên rồi gội đầu bằng nước lá ấm ấm, thơm thơm. Linh nhớ những đêm nằm nghe bà ngoại hát cải lương khi trăng mười sáu vừa lên khỏi khóm tre trước nhà. Khi nghe Linh nói vậy, con chợt nhớ tới mình lúc nhỏ. Mẹ thấy không, khi yêu thương người ta giống nhau lạ kỳ mẹ nhỉ? Mùa này, trong nhà lúc nào cũng có ít khoai từ, khoai lang luộc ăn kèm với những cục đường được cha chặt ra từ những tán đường mía vàng ươm nở hoa trên bề mặt.