Chiều muộn, khi những ánh nắng cuối cùng bắt đầu tắt dần ở Di tích quốc gia đôi bờ Hiền Lương - Bến Hải, hàng chục thành viên BTC vẫn tất bật dưới chân kỳ đài. Tất cả đang chuẩn bị cho những khâu hậu cần cuối cùng cho lễ khai mạc. Từ mấy ngày trước, khu di tích này như khoác lên chiếc áo mới với cờ phướn rực rỡ, tung bay phần phật ở trên cả 2 chiếc cầu Hiền Lương cũ và mới. Ở phía cầu cũ, thật xúc động trước hình ảnh hàng chục lá cờ Tổ quốc tung bay. Còn ở cầu mới là hàng cờ cổ động màu xanh dọc lan can, cũng gây ấn tượng mạnh… Dưới chân kỳ đài, điểm nhấn là tấm pano đặt chính giữa, in biểu tượng của "Lễ hội Vì hòa bình" và "Ngày hội đạp xe Vì hòa bình", hòa quyện với nền trời xanh.
Hiếu Trần kể: "Thật ra lúc đầu tui không có ý định dọn rác gì đâu. Tui chỉ định xuống biển ngồi hóng gió thôi, ai ngờ bắt gặp một chị gái Hàn Quốc đang cầm túi nilon sinh học tự hủy đi dọc bờ biển Nha Trang nhặt rác. Aigo chị í xinh lắm, mặc váy hoa các kiểu nữa mà phải cầm túi rác nên tui không nỡ. Thế là tui te te chạy lại ngỏ ý dọn rác cùng. Tui không biết tiếng Hàn chị í không biết tiếng Việt nên cả hai trò chuyện bằng tiếng Anh. Thật tình thì vốn tiếng Anh của tui cũng không tốt lắm, tui phải huơ tay múa chân phụ họa thì chị í mới hiểu tui nói gì hì hì. Nhưng mà lần đầu tiên giao tiếp tiếng Anh với người nước ngoài tui thấy tui bảnh lắm í. Khi hai chị em dọn rác xong, tui đã xin phép chị chụp lại tấm hình này để làm kỷ niệm. (Mấy ông thấy chị í xinh không? Tui thấy xinh vãiiii!). Cuối cùng tui đã cảm ơn chị í vì chị í là khách du lịch mà lại đi nhặt rác làm sạch bãi biển của tui. Tui còn định nói tui sẽ để dành tiền đi du lịch Hàn Quốc để nhặt rác bờ biển của chị cho có qua có lại, tiếc là tui không đủ vốn từ haiz...".
Christchurch, trên Đảo Nam của New Zealand, có cảm giác như một hành tinh khác. Tháng 3 là thời điểm đầu thu ở Nam bán cầu, nhưng ngay cả khi đó, những ngọn đồi vẫn xanh rực rỡ. Bạn sẽ nhận ra địa điểm này nếu bạn đã từng xem một trong những bộ phim "Chúa tể của những chiếc nhẫn", nhưng nó còn nhiều điều hơn thế nữa ngoài khung cảnh điện ảnh ấn tượng.
Từ sáng 28.6, trời TP.HCM đã nắng gay gắt. 7 giờ hơn, cổng Trường THPT Tạ Quang Bửu, Q.8 vắng dần, các phụ huynh lo chạy đi chợ, mua đồ hoặc tìm chỗ râm mát đợi con thi tốt nghiệp THPT. Trong khi đó, ở một gốc cây, một người phụ nữ vẫn kiên nhẫn ngồi chờ con. Bà tên H., 59 tuổi, bán cà phê, nước giải khát trước một khu dân cư trên đường Trịnh Quang Nghị, Q.8. Bà H. ngạc nhiên khi nghe chúng tôi nói hôm nay là Ngày gia đình Việt Nam. Với bà, chỉ có ngày nắng và mưa, ngày con vui hay buồn, ngày con đi học hay đi thi, ngày con khỏe mạnh và con ốm bệnh, ngày mình bán đắt hàng hay ngày vắng khách.
Bạn đọc Nguyễn Tùng.
Không phải là chốn đô thị phồn hoa, cũng không phải nơi bạt ngàn rừng thông, nơi sương mù bủa giăng kín lối. Mà đây chỉ là nơi miệt vườn sông nước với câu hò vọng cổ mùi mẫn được cất lên từ giọng hát dung dị, thấm đẫm nghĩa tình. Đây cũng là nơi mà tía tui chọn làm điểm dừng chân của cuộc đời mình. Tía nói, ở cái tuổi 17 từ Quảng Trị vô Nam tha phương cầu thực, đi nhiều nơi gặp nhiều người rồi mà chỉ mến cái mảnh đất này, rồi chọn ở lại và gắn bó. Nghĩ nó cũng lạ kỳ thiệt!
3.38GB
Xem1.75B
Xem829.97MB
Xem95.64MB
Xem1.96GB
Xem586.79MB
Xem17.7125.26MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
gamevui khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
436xóc đĩa việt nam
2025-01-08 23:18:39 6686
174trang kubet
2025-01-08 23:18:39 perth glory
233gcwin99
2025-01-08 23:18:39 Khuyến nghị
700nghiên cứu số đề
2025-01-08 23:18:39 Khuyến nghị