₫p168
p168-Riêng Trang lần đầu được đến một vùng đất mới, ngồi trên xe cô hồi hộp suốt dọc hành trình. Nhìn mấy đứa bạn khác ngủ gà ngủ gật, thằng Nghĩa Nhỏ còn ngủ say đến mức tựa cả đầu vào vai con Bình làm nhỏ này khó chịu đẩy ra khiến Trang phì cười. Trên chuyến xe đò đi trong đêm tối, không ai nhìn thấy nụ cười của Trang hoặc có thể do họ ngủ gần hết, chỉ có bác tài xế là thỉnh thoảng liếc nhìn Trang rồi quay sang lái xe. Miền Tây trong ánh đèn vàng mờ trên những cây cầu trôi vèo qua ô kính xe, Trang vẫn không khỏi ngóng trông được thấy nhân diện miền Tây thật rõ. Bây giờ nghĩ lại, Trang không còn nhớ từng chuyện xảy ra. Cô chỉ nhớ lúc cô về tới nhà người bà con của Bình thì trời đã sáng. Bọn cô chào hỏi người nhà, tắm rửa, ăn vội bánh mì rồi hí hửng theo chân đám bạn Đồng Tháp tới nhà tụi nó chơi.
p168-Riêng Trang lần đầu được đến một vùng đất mới, ngồi trên xe cô hồi hộp suốt dọc hành trình. Nhìn mấy đứa bạn khác ngủ gà ngủ gật, thằng Nghĩa Nhỏ còn ngủ say đến mức tựa cả đầu vào vai con Bình làm nhỏ này khó chịu đẩy ra khiến Trang phì cười. Trên chuyến xe đò đi trong đêm tối, không ai nhìn thấy nụ cười của Trang hoặc có thể do họ ngủ gần hết, chỉ có bác tài xế là thỉnh thoảng liếc nhìn Trang rồi quay sang lái xe. Miền Tây trong ánh đèn vàng mờ trên những cây cầu trôi vèo qua ô kính xe, Trang vẫn không khỏi ngóng trông được thấy nhân diện miền Tây thật rõ. Bây giờ nghĩ lại, Trang không còn nhớ từng chuyện xảy ra. Cô chỉ nhớ lúc cô về tới nhà người bà con của Bình thì trời đã sáng. Bọn cô chào hỏi người nhà, tắm rửa, ăn vội bánh mì rồi hí hửng theo chân đám bạn Đồng Tháp tới nhà tụi nó chơi.