Đèn Döbereiner (khoảng năm 1860)
Văn bản 2: Trong hàng trăm tác phẩm dự thi "Sống đẹp" mùa ba với chủ đề : "Trái tim yêu, bàn tay ấm", nhiều vô cùng như bài viết lay động, những câu chuyện giàu nghị lực của những người thiếu may mắn nhưng luôn chọn cách sống " Vươn về phía mặt trời". Đó là nhân vật Lê Thị Linh dù bị bệnh xương thủy tinh nhưng vẫn tự học chữ, viết văn, làm thơ, xuất bản sách, tự học nghề làm hoa giấy, tranh giấy, thiệp giấy chia sẻ yêu thương đến với những phận đời kém may mắn khác; để biến "Từ không thể thành có thể" là anh Nguyễn Trung Hậu, một người luôn gắn nhãn "không thể", không thể đi lại như mọi người, không thể đi học, không thể mở công ty ... giờ đây, trên chiếc xe lăn, anh không chỉ là nhà sáng lập Ngồi Cafe, là chủ một trung tâm Anh ngữ, mà anh còn hỗ trợ giáo dục và sinh kế bền vững cho người khuyết tật. May mắn thay, những chân dung sống đẹp như những ngọn lửa bền bỉ tỏa sáng, như những bông hoa âm thầm tỏa hương sắc, lên tiếng cho cái đẹp và cho những giá trị sâu thẳm, vững bền.
Ở lối vào triển lãm, khách tham quan được chào đón bằng một tác phẩm sắp đặt cảnh quan đô thị được làm từ những chiếc ghế đẩu nhựa màu trắng. Đây là sáng tạo của hai nghệ sĩ KV Duong và Hoa Dung Cleget mang tên Khung cảnh thành phố (The Cityscape) nhằm mô tả lại những tòa nhà cao tầng ở Việt Nam.
Cô Tám không nói với ai thiệt, nhưng rồi má Nhàn cũng phát hiện ra sự khác lạ của Nhàn, má chờ buổi tối Nhàn leo lên giường thì ôm ngang bụng cô, thấy cái bụng đúng là lùm lùm thiệt. Nước mắt má ngắn dài làm Nhàn thương đứt ruột, rồi Nhàn cũng kể cho má nghe tất cả, kể cả dự định bỏ cái thai của mình, má càng khóc dữ, nói làm vậy thất đức quá, rồi Nhàn cũng khóc.
Nửa năm đổ lại đây, Linh bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn về chuyện rời khu nhà. Cô không thể có một ngày trọn vẹn khi mỗi sáng mở cửa phòng, hình ảnh đầu tiên cô thấy là lố nhố bia mộ. Bệnh nhân ngày một nhiều lên trong khi các y tá khác đều lần lượt nghỉ việc. Linh không còn thấy sự tồn tại của cô mang lại niềm vui và sự thoải mái cho bệnh nhân. Ngược lại, cô dễ cáu gắt và hay lớn tiếng. Tuần trước, ai đó bất cẩn để thìa kim loại bên trong phòng một bệnh nhân mắc hội chứng Pica. Người này lén lút nuốt chiếc thìa trong lúc các nhân viên trực không đứng gần. Linh bắt gặp khoảnh khắc đó, cô gần như đã gầm lên hệt con hổ dữ bị trêu tức. Cô nhào tới bóp chặt hai má cậu ta rồi gào lên điên cuồng. Khi lấy được chiếc thìa ra khỏi khoang miệng, suýt chút nữa cô bạt tai bệnh nhân. Bải hoải bước về phòng, Linh buông người xuống chiếc giường vốn là chỗ cô không thiết tha gì. Căn phòng cô ở không khác gì ký túc xá sinh viên. Bên trong bố trí ba chiếc giường tầng, một chiếc tủ nhôm ọc ạch với ngăn đựng đồ nhỏ xíu mà cô chỉ có thể gấp gọn mọi thứ nếu muốn để vừa. Chẳng có tấm gương lớn nào để cô soi mình xem các năm qua gương mặt lẫn thân hình của cô đã thay đổi thế nào. Sàn phòng tắm luôn chật chội vì sáu chiếc giỏ nhựa đựng dầu gội, sữa tắm và xà phòng giặt riêng của từng người. Linh đã chịu đựng hoàn cảnh sống như vậy trong năm năm chỉ mong đến ngày mọi thứ sẽ được cải thiện. Nhưng không...
Nghị định 100/2019/NĐ-CP quy định:
7.45GB
Xem3.29B
Xem856.16MB
Xem95.64MB
Xem2.38GB
Xem935.62MB
Xem38.7539.63MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
games uno khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
935banca30
2025-04-08 13:02:11 Cả Hai Đội Ghi Bàn
627Code Boss fun
2025-04-08 13:02:11 đánh đề hàng gà
927soi kèo tỷ so pháp maroc
2025-04-08 13:02:11 Khuyến nghị
700By88
2025-04-08 13:02:11 Khuyến nghị