₫keonhacai
keonhacai-Dẫu quyết tâm là vậy nhưng mỗi sáng, lúc bình minh lên, lúc rạng ngày khi cảng cá bắt đầu náo nhiệt đón tàu, ghe trở về, lòng ông lại buồn hiu hắt. Ông lén lăn xe ra bến cảng, đứng nhìn từ xa, ngửi hơi tanh òm của cá theo gió tạt tới, nghe tiếng lao xao nói cười, bán mua, và cảm nhận gió biển rát rạt xon xót da mặt. Mỗi lần như vậy ông lại nhớ đời ngư dân, nhớ những buổi lặn sâu dưới đáy biển, từng rặng san hô đầy màu sắc như chốn thần tiên, từng đàn cá tung tăng bơi lội như đang dự vũ hội… Nước mắt tự dưng lăn dài. Ông vội vã quay xe, vội vã lăn về nhà. Buồn đau, tủi phận.
keonhacai-Dẫu quyết tâm là vậy nhưng mỗi sáng, lúc bình minh lên, lúc rạng ngày khi cảng cá bắt đầu náo nhiệt đón tàu, ghe trở về, lòng ông lại buồn hiu hắt. Ông lén lăn xe ra bến cảng, đứng nhìn từ xa, ngửi hơi tanh òm của cá theo gió tạt tới, nghe tiếng lao xao nói cười, bán mua, và cảm nhận gió biển rát rạt xon xót da mặt. Mỗi lần như vậy ông lại nhớ đời ngư dân, nhớ những buổi lặn sâu dưới đáy biển, từng rặng san hô đầy màu sắc như chốn thần tiên, từng đàn cá tung tăng bơi lội như đang dự vũ hội… Nước mắt tự dưng lăn dài. Ông vội vã quay xe, vội vã lăn về nhà. Buồn đau, tủi phận.