$765
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của số xổ số miền nam thứ sáu hàng tuần. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ số xổ số miền nam thứ sáu hàng tuần.Báo cáo về thị trường nhà ở tại 30 thành phố trên toàn cầu cho thấy, trong khoảng thời gian từ giữa năm 2018 đến cuối năm 2020, thị trường nhà ở tại những thành phố này chỉ ghi nhận mức tăng trưởng giá nhẹ khoảng 0,7%.️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của số xổ số miền nam thứ sáu hàng tuần. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ số xổ số miền nam thứ sáu hàng tuần.Chẳng thế mà có rất nhiều người, từ miền Trung vào tận trong miền Tây, làm nghề bán vé số… Một em bé bán không hết, vừa đi vừa khóc; bán không hết về sợ má đánh đòn mà lại sắp đến giờ xổ; mọi người xúm lại, mỗi người mua vài tờ cho em! Ai mua vé số mà không cầu mong cho trúng? Với người miền Tây, giúp được người vui là mình vui rồi, làm làm phước, tích phước cho đời vậy! “Làm phước gặp phước” là câu nói thường ngày của người dân nơi đây.️
Bốn bề là nước. Sáng sáng lại nghe tiếng nước đánh lập lờ vào xuồng, tiếng cậu níu mấy cành cà na xào xạc, cột dây vào gốc sau một buổi đi thăm dớn. Má đem cái thau xuống khoang xuồng đựng nào cua cá, lọn bông súng ma, bông điên điển, bó rau muống cậu hái ngoài đồng. Tôi thì chạy lấy cái chai thủy tinh để bỏ mấy con cá lia thia đủ màu vào nuôi. Mùa nước này, cái ăn không bao giờ thiếu. Hễ ra đồng là có bao sản vật mà mẹ thiên nhiên ban tặng. Hàng xóm bơi xuồng qua lại, chia nhau mớ cá mắm, rau đồng, tỉ tê vài ba câu chuyện cho mùa lúa tới. Những buổi chiều loang loáng ánh nắng trên sông, từ mấy chiếc xuồng ba lá lại nghe câu vọng cổ ngọt mật. Canh chua cá linh bông điên điển, mắm kho, cá lóc kho tộ,... những món ăn quen thuộc mùa nước giờ trở thành đặc sản đãi bạn tứ xứ. Và cũng là nỗi niềm nhung nhớ của những đứa trẻ một thời giờ đã lớn, đã phải xa quê, xa luôn mùa nước nổi. ️
Đạt lớn lên cũng đến ngày phải đi học. Cô Lan sắp xếp việc đồng áng rồi thay đôi chân cùng Đạt tới trường. Cô cõng Đạt đi học từ những ngày lớp một với sự lạ lẫm bạn bè xung quanh. Các bạn có hai chân để chạy, còn Đạt dùng hai tay để lê lết trên mặt đất mà di chuyển. Có những ngày trời mưa, cô Lan cõng Đạt trên lưng, mười đầu ngón chân của cô bấm chặt xuống đất kẻo đường trơn dễ ngã. Lúc đi qua bờ mương, đất sét thì nhiều, dù đã bấm ngón chân thật chặt mà hai mẹ con vẫn ngã nhào xuống ruộng lúa, người ướt lướt thướt. Đạt mếu máo nói với cô Lan: "Mẹ ơi! Nếu lần sau con sinh ra, mẹ nhớ đừng để hai chân con bị liệt mẹ nhé!". Cô Lan gật đầu, nước mắt cô hòa cùng nước mưa. Biết bao giờ mới có lần sau để Đạt lại được sinh ra, cuộc đời con người có lần sau dễ dàng được như thế không? Cô nâng Đạt dậy, tiếp tục cõng con đi trên con đường đất.️