₫vào lixi88
vào lixi88-Đúng là mùi bùn “thơm” hăng hắc làm cho ta nhớ về tuổi thơ. Chẳng phải bùn (phù sa) đã làm nên cuộc sống trù phú cho đất đồng bằng hay sao? Châu thổ miền Tây, hàng triệu năm trước là biển cạn kia mà! Mùa mưa hay mùa nước lên ở quê ngày xưa “ra ngõ là gặp bùn”, bây giờ đã khá hơn nhờ có đường bê tông liên ấp , xã. Ở quê miền Tây, đa phần thu nhập nhờ làm ruộng. Lúa “trúng”có giá thì mừng, lúa thất, giá bèo thì “rầu thúi ruột”!... Các cô thôn nữ mới lớn, các em thiếu nhi bây giờ thường được học hành tử tế, ít khi chân lắm tay bùn bởi có cha mẹ cày sâu cuốc bẫm, một nắng hai sương làm rẫy, ruộng, chắt mót lo cho con ăn học. Một số khác kém may mắn hơn, vất vả mưu sinh, trôi nổi giữa dòng đời vô định… Biết mấy ai còn nhớ hồi nhỏ đi xúc hến, bắt chang chang!
vào lixi88-Đúng là mùi bùn “thơm” hăng hắc làm cho ta nhớ về tuổi thơ. Chẳng phải bùn (phù sa) đã làm nên cuộc sống trù phú cho đất đồng bằng hay sao? Châu thổ miền Tây, hàng triệu năm trước là biển cạn kia mà! Mùa mưa hay mùa nước lên ở quê ngày xưa “ra ngõ là gặp bùn”, bây giờ đã khá hơn nhờ có đường bê tông liên ấp , xã. Ở quê miền Tây, đa phần thu nhập nhờ làm ruộng. Lúa “trúng”có giá thì mừng, lúa thất, giá bèo thì “rầu thúi ruột”!... Các cô thôn nữ mới lớn, các em thiếu nhi bây giờ thường được học hành tử tế, ít khi chân lắm tay bùn bởi có cha mẹ cày sâu cuốc bẫm, một nắng hai sương làm rẫy, ruộng, chắt mót lo cho con ăn học. Một số khác kém may mắn hơn, vất vả mưu sinh, trôi nổi giữa dòng đời vô định… Biết mấy ai còn nhớ hồi nhỏ đi xúc hến, bắt chang chang!