₫tá lả bò phạm hồng thái
tá lả bò phạm hồng thái-Chỉ nghe nói người ta bỏ quê, chứ quê có bỏ ai bao giờ đâu. Đúng thật là thế, trưởng thành ai rồi cũng phải xa quê lập nghiệp, ai cũng có gia đình riêng, những bữa cơm không còn đong đầy như xưa nữa, những đứa con 18, 20 tuổi phải rời xa vòng tay ba má đến những vùng đất mới. Thời gian cứ trôi, quay cuồng với công việc, những bữa cơm sum họp gia đình chỉ còn vài ba bữa, có khi đủ, có khi thiếu thành viên. Nhiều lúc nghĩ về ba má, chỉ thèm được như xưa, thời thơ ấu tuy nghèo khó đó nhưng mà cảm xúc mà nó đem lại giờ có tiền cũng không thể mua lại được. Nếu có thể, hay là về quê một chuyến, đã quá nhiều ồn ào thị phi cũng cần một chút thanh tịnh, bình yên trong lòng. Một cơn gió thu hiu hiu mang theo mùi lúa chín đủ đem bao ký ức tuổi thơ dữ dội ùa về, nhắm mắt lại, hít thật sâu, cảm giác thật là sảng khoái.
tá lả bò phạm hồng thái-Chỉ nghe nói người ta bỏ quê, chứ quê có bỏ ai bao giờ đâu. Đúng thật là thế, trưởng thành ai rồi cũng phải xa quê lập nghiệp, ai cũng có gia đình riêng, những bữa cơm không còn đong đầy như xưa nữa, những đứa con 18, 20 tuổi phải rời xa vòng tay ba má đến những vùng đất mới. Thời gian cứ trôi, quay cuồng với công việc, những bữa cơm sum họp gia đình chỉ còn vài ba bữa, có khi đủ, có khi thiếu thành viên. Nhiều lúc nghĩ về ba má, chỉ thèm được như xưa, thời thơ ấu tuy nghèo khó đó nhưng mà cảm xúc mà nó đem lại giờ có tiền cũng không thể mua lại được. Nếu có thể, hay là về quê một chuyến, đã quá nhiều ồn ào thị phi cũng cần một chút thanh tịnh, bình yên trong lòng. Một cơn gió thu hiu hiu mang theo mùi lúa chín đủ đem bao ký ức tuổi thơ dữ dội ùa về, nhắm mắt lại, hít thật sâu, cảm giác thật là sảng khoái.