₫sieu nhan duong sat tap 12
sieu nhan duong sat tap 12-Trở lại nhà bác Tư với bao cà na Út Mót vừa hái kèm lời dặn hồn nhiên: "Cho cô dìa ngào đường ăn nè, ngào đường thì ăn cô không phải chà "dô" áo đâu!". Chia tay Út Mót, gia đình bác Tư và lối xóm, tôi len lén chùi nước mắt. Tôi xúc động trước tình cảm của những người dân chất phác, hồn hậu và mến khách. Tôi nhớ mãi căn nhà mái lá đơn sơ không cửa, lợp bằng lá dừa nước, bộ xoong nồi đen thui do nấu bằng củi, rổ chén bát có cái đã mẻ miệng khá nhiều, một cái ấm móp dùng để nấu nước pha trà cùng hai ông bà già với một tấm lòng phóng khoáng dùng đãi khách phương xa! Quãng đường về, xe của chúng tôi chật hơn bởi chở thêm một bó to bông súng, hai hủ bồn bồn muối chua (đặc sản Cà Mau), mấy lít mật ong rừng của gia đình bác Tư gửi cho cả nhóm và bao cà na của Út Mót. Chuyến xe nặng hơn bởi nó chở theo cả nghĩa tình của người dân miệt thứ!
sieu nhan duong sat tap 12-Trở lại nhà bác Tư với bao cà na Út Mót vừa hái kèm lời dặn hồn nhiên: "Cho cô dìa ngào đường ăn nè, ngào đường thì ăn cô không phải chà "dô" áo đâu!". Chia tay Út Mót, gia đình bác Tư và lối xóm, tôi len lén chùi nước mắt. Tôi xúc động trước tình cảm của những người dân chất phác, hồn hậu và mến khách. Tôi nhớ mãi căn nhà mái lá đơn sơ không cửa, lợp bằng lá dừa nước, bộ xoong nồi đen thui do nấu bằng củi, rổ chén bát có cái đã mẻ miệng khá nhiều, một cái ấm móp dùng để nấu nước pha trà cùng hai ông bà già với một tấm lòng phóng khoáng dùng đãi khách phương xa! Quãng đường về, xe của chúng tôi chật hơn bởi chở thêm một bó to bông súng, hai hủ bồn bồn muối chua (đặc sản Cà Mau), mấy lít mật ong rừng của gia đình bác Tư gửi cho cả nhóm và bao cà na của Út Mót. Chuyến xe nặng hơn bởi nó chở theo cả nghĩa tình của người dân miệt thứ!