₫quét mã qr vé số
quét mã qr vé số-Tối đó cả nhà ngồi xếp bằng quanh nồi lẩu bốc khói thơm điếc mũi. Cậu Tám còn xách qua chai rượu chuối hột lai rai với ba. Cậu hỏi tôi ở ngoài Trung vậy có biết ăn lẩu mắm không? Tôi gật đầu, ở Sài Gòn thỉnh thoảng ra quán cũng có ăn. Cậu nói, "Ăn lẩu mắm mà vô quán máy lạnh, ngồi bàn cao, xung quanh người ta đi lại ì xèo thì còn gì là lẩu mắm nữa. Nè, để cậu chỉ bây ăn nghe. Ăn lẩu mắm là phải ngồi ngoài sân hay ngồi gần mé sông gió mát rượi như vầy nè. Rau ăn lẩu đừng có ăn mấy rau mà người ta đóng bao bán siêu thị. Phải là rau kèo nèo, bông lục bình, bông súng, so đũa, điên điển, rau muống đồng, rau má, rau đắng, lá hẹ rồi có bắp chuối bào nữa… Kể ra cũng mười mấy, hai chục loại rau đó bây. Bỏ mỗi thứ vô nồi, sao cho đủ vị chát, đắng, ngọt, giòn… Bỏ vô nồi đừng để rau sôi lâu quá, nó mềm hổng ngon. Vớt một đũa rau, há miệng thiệt to rồi nhai". "Nè" - ông đưa tay gõ nhẹ vào đầu gối tôi - "Ăn lẩu mắm đừng có giữ kẽ. Ăn mà từ tốn, hiền lành quá sao mà ngon được. Cứ nhoàm nhoàm, cứ hào sảng, cứ há miệng thật to mà nhai mà ăn. Gỡ miếng cá chấm nước mắm me rồi cắn bụp trái ớt thiệt cay nữa. Rồi nhấp ngụm rượu nữa, ta nói nó đã".
quét mã qr vé số-Tối đó cả nhà ngồi xếp bằng quanh nồi lẩu bốc khói thơm điếc mũi. Cậu Tám còn xách qua chai rượu chuối hột lai rai với ba. Cậu hỏi tôi ở ngoài Trung vậy có biết ăn lẩu mắm không? Tôi gật đầu, ở Sài Gòn thỉnh thoảng ra quán cũng có ăn. Cậu nói, "Ăn lẩu mắm mà vô quán máy lạnh, ngồi bàn cao, xung quanh người ta đi lại ì xèo thì còn gì là lẩu mắm nữa. Nè, để cậu chỉ bây ăn nghe. Ăn lẩu mắm là phải ngồi ngoài sân hay ngồi gần mé sông gió mát rượi như vầy nè. Rau ăn lẩu đừng có ăn mấy rau mà người ta đóng bao bán siêu thị. Phải là rau kèo nèo, bông lục bình, bông súng, so đũa, điên điển, rau muống đồng, rau má, rau đắng, lá hẹ rồi có bắp chuối bào nữa… Kể ra cũng mười mấy, hai chục loại rau đó bây. Bỏ mỗi thứ vô nồi, sao cho đủ vị chát, đắng, ngọt, giòn… Bỏ vô nồi đừng để rau sôi lâu quá, nó mềm hổng ngon. Vớt một đũa rau, há miệng thiệt to rồi nhai". "Nè" - ông đưa tay gõ nhẹ vào đầu gối tôi - "Ăn lẩu mắm đừng có giữ kẽ. Ăn mà từ tốn, hiền lành quá sao mà ngon được. Cứ nhoàm nhoàm, cứ hào sảng, cứ há miệng thật to mà nhai mà ăn. Gỡ miếng cá chấm nước mắm me rồi cắn bụp trái ớt thiệt cay nữa. Rồi nhấp ngụm rượu nữa, ta nói nó đã".