Trò chuyện với tôi, Trang không giấu được tâm tư của người có trái tim thiện lành, biết mở rộng tấm lòng để yêu thương nâng đỡ, dìu dắt học sinh: "Mình ngại khổ, không đi thì ai đi hả thầy". Nghĩ như vậy nên Trang đã luôn trong tâm thế sẵn sàng đến với những mảnh đời đói chữ.
Ngoài ca hát, Diệu Hiền còn là một giảng viên thanh nhạc và đi hát phòng thu. Giọng ca Lặng lẽ tiếng dương cầm cho biết: “Thật sự mà nói, hát phòng trà chỉ là một phần nhỏ trong công việc của tôi. Trước đây, một ngày tôi có thể dành 10 đến 12 giờ đồng hồ để đứng trong phòng thu, có ngày tôi thu khoảng 13, 14 ca khúc mới hoàn toàn”. Nữ khách mời cũng khẳng định chưa bao giờ phải trả tiền mua bài hát. Thay vào đó, các nhạc sĩ gửi gắm những ca khúc cho cô để lột tả tinh thần mình muốn hướng đến.
Đến 12 giờ 15 ngày 15.7, Công an H.An Lão và Công an H.Tiên Lãng đã vận động được tài xế Hoàng Trung Hiếu ra đầu thú.
Trứng đã rửa sạch phải được bảo quản trong tủ lạnh.
Cả năm trời ông cứ lén khóc thầm những khi vợ con không có ở nhà. Bà Năm ra cảng phụ việc thu mua phân loại hải sản cho người ta, ăn công nhật, được nhiêu lo thuốc thang cho chồng, ăn uống cho cả nhà. Thằng út vừa lên lớp 10, cũng định bỏ ngang mà thằng anh nó hăm he: "Lo mà học, cả nhà chỉ còn trông cậy vào mày, mày phải làm được cái gì đó cho ba má nở mày nở mặt, chuyện tiền nong để anh mày lo, nghe hông?". Nước mắt rồi cũng khô dần. Người ta cũng phải vực dậy để sống tiếp. Ông tập đứng lên di chuyển bằng nạng, lo cơm nước cho vợ con. Rồi nuôi thêm dăm con gà, vài con heo để phụ thêm kinh tế. Bà Năm xót chồng cứ biểu thôi ông ơi, đừng làm nhiều kẻo lại nhức chân. Ông gạt phắt đi: không sao, tui tàn chứ không phế, còn làm được.
Cứ nghĩ đến "đại học" là nó cảm thấy có thêm động lực để theo đuổi ước mơ trở thành nhà thiết kế của mình, một ước mơ được ấp ủ từ khi còn bé. Nó hay nghĩ thầm: "Sống đừng nên lúc nào cũng nhìn lên mà hãy thử nhìn xuống, nhìn xuống nữa, thậm chí nhìn ở phía sau mình có nhiều người còn khó khăn, nghèo khổ hơn mình mà sao họ vẫn sống tốt, họ vẫn thành công. Còn mình vậy là may mắn hơn cả trăm người rồi, sao phải bi quan?". Mỗi lần nghĩ là mỗi lần thôi thúc nó bước tiếp, như người đi trên sa mạc, đã quyết đi thì phải chấp nhận bỏng chân và dò đường đến đích, dù đoạn đường đó biết chắc không được bằng phẳng và đầy xương rồng.
3.91GB
Xem3.51B
Xem653.15MB
Xem95.64MB
Xem2.45GB
Xem189.16MB
Xem54.8239.15MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
VNBOC khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
244566bet
2025-04-15 21:03:45 p168
682poker 4 bet
2025-04-15 21:03:45 đánh vietlott
272Goal123 com
2025-04-15 21:03:45 Khuyến nghị
700shbet0.con
2025-04-15 21:03:45 Khuyến nghị