₫zalv
zalv-Dạo gần đây, mọi người ở bệnh viện đã quen với hình ảnh một chú chó màu nâu lăng xăng trong sảnh với cái xe lăn. Hôm nay nó đang phấn khích với quả bóng được chuyền qua lại giữa cậu chủ và bác bảo vệ. Lần này ông già không những chuyển chỗ mà còn chuyển nghề nữa, Nâu tự hào lắm, dù nó vẫn thích xe bánh mì hơn là bộ đồng phục màu xanh. Bánh mì chắc không dùng được nữa, giống hai chân sau của nó, nhưng có sao đâu, giờ nó có bánh xe còn ông già có bộ đồ màu xanh kia. Quần áo thì không ăn được như chả, xúc xích hay chà bông, nhưng màu xanh ấy giống như màu ký ức của Nâu về những ngày đẹp trời, những khoảnh khắc chạy lon ton trên vỉa hè rồi nịnh nọt xin ăn, những giây phút thò đầu ra khỏi tủ bánh mì ngắm dòng người qua lại, những giấc trưa nằm lười bên bụi chuối ngắm lá xanh, mây trắng, nắng vàng, và ông già của nó.
zalv-Dạo gần đây, mọi người ở bệnh viện đã quen với hình ảnh một chú chó màu nâu lăng xăng trong sảnh với cái xe lăn. Hôm nay nó đang phấn khích với quả bóng được chuyền qua lại giữa cậu chủ và bác bảo vệ. Lần này ông già không những chuyển chỗ mà còn chuyển nghề nữa, Nâu tự hào lắm, dù nó vẫn thích xe bánh mì hơn là bộ đồng phục màu xanh. Bánh mì chắc không dùng được nữa, giống hai chân sau của nó, nhưng có sao đâu, giờ nó có bánh xe còn ông già có bộ đồ màu xanh kia. Quần áo thì không ăn được như chả, xúc xích hay chà bông, nhưng màu xanh ấy giống như màu ký ức của Nâu về những ngày đẹp trời, những khoảnh khắc chạy lon ton trên vỉa hè rồi nịnh nọt xin ăn, những giây phút thò đầu ra khỏi tủ bánh mì ngắm dòng người qua lại, những giấc trưa nằm lười bên bụi chuối ngắm lá xanh, mây trắng, nắng vàng, và ông già của nó.