₫con đề 48 bao lau chua ra
con đề 48 bao lau chua ra-Một bữa thấy lòng dạ trống không, dắt bạn về thăm quê trên chiếc xe máy cà tàng đủ thứ bệnh tật. Mình hù, có khi đẩy xe dìa tới Kiên Giang cũng không chừng. Mình có thể biết bạn đang cười dù không quay đầu nhìn lại “sợ khỉ mốc gì? Có gì tấp vô nhà người ta xin ngủ ké”. Mình không biết điều đó nằm ở trang nào trong sách hay bạn học được từ đâu. Nhưng có lẽ vì câu nói của bạn mà mình không còn nơm nớp lo sợ cái xe nằm trơ ra giữa đường nữa. Mình dừng xe chỉ bạn ngã ba “Không có gì đâu” (tên mình tự đặt), nơi có cặp vợ chồng già hừng đông đã thức dậy gói bánh tét, luộc khoai mang biếu bà con trở về quê tránh dịch. Ông chồng dựng “trạm xăng”, lục lại mớ đồ nghề sửa xe bị bỏ quên ngót nghét mười mấy năm ra hành nghề trở lại. Tất cả đều miễn phí. Công cuộc “tái xuất giang hồ” của ông bà già bị đám con cháu trong nhà một mực cản ngăn nhưng tụi nhỏ cũng bỏ cuộc, xắn tay áo nhào vô tiếp ông bà già dựng lên ngã ba “Không có gì”. Hỏi ông bà già, không sợ bị “dính chưởng” sao. Ông bà già cười khà khà “vi rút nào vật được tao”. Những đoàn xe tấp nập dừng lại đón lấy đòn bánh tét, củ khoai, chai nước, bơm bánh xe... rồi chầm chậm rời đi, theo sau họ là câu nói “Không có gì, về mạnh giỏi nghen”. Suốt dọc đường về mình không nhớ đã ghé chỉ bạn bao nhiêu ngã ba đường như thế...
con đề 48 bao lau chua ra-Một bữa thấy lòng dạ trống không, dắt bạn về thăm quê trên chiếc xe máy cà tàng đủ thứ bệnh tật. Mình hù, có khi đẩy xe dìa tới Kiên Giang cũng không chừng. Mình có thể biết bạn đang cười dù không quay đầu nhìn lại “sợ khỉ mốc gì? Có gì tấp vô nhà người ta xin ngủ ké”. Mình không biết điều đó nằm ở trang nào trong sách hay bạn học được từ đâu. Nhưng có lẽ vì câu nói của bạn mà mình không còn nơm nớp lo sợ cái xe nằm trơ ra giữa đường nữa. Mình dừng xe chỉ bạn ngã ba “Không có gì đâu” (tên mình tự đặt), nơi có cặp vợ chồng già hừng đông đã thức dậy gói bánh tét, luộc khoai mang biếu bà con trở về quê tránh dịch. Ông chồng dựng “trạm xăng”, lục lại mớ đồ nghề sửa xe bị bỏ quên ngót nghét mười mấy năm ra hành nghề trở lại. Tất cả đều miễn phí. Công cuộc “tái xuất giang hồ” của ông bà già bị đám con cháu trong nhà một mực cản ngăn nhưng tụi nhỏ cũng bỏ cuộc, xắn tay áo nhào vô tiếp ông bà già dựng lên ngã ba “Không có gì”. Hỏi ông bà già, không sợ bị “dính chưởng” sao. Ông bà già cười khà khà “vi rút nào vật được tao”. Những đoàn xe tấp nập dừng lại đón lấy đòn bánh tét, củ khoai, chai nước, bơm bánh xe... rồi chầm chậm rời đi, theo sau họ là câu nói “Không có gì, về mạnh giỏi nghen”. Suốt dọc đường về mình không nhớ đã ghé chỉ bạn bao nhiêu ngã ba đường như thế...