₫kuda88
kuda88-Bạn hay vỗ vai mình cười, lúc nhận hũ mắm, mớ cua gãy càng hay ít bánh cà bắp má gởi xe đò lên cho mình. Câu nói “y chang trong sách viết” của bạn làm mình xốn xang. Bởi mình đã không phụ lòng ba má, phụ lòng cái xứ sở nuôi mình khôn lớn, ít ra giữa phố xá rộng dài mình cũng còn giữ lại được chút tấm lòng thơm thảo nhà quê. Mình nhớ cái xóm nhỏ chập chờn khói, nơi một nhà nấu chè cả xóm đều được ăn, nơi có mùa chụp đìa cả xóm xúm nhau bắt cá làm khô, nơi có đòn bánh tét ngọt lừ “xách về cho sắp nhỏ” mỗi lần giỗ quải. Mình lớn lên từ những điều nhỏ nhoi, bình dị như thế.
kuda88-Bạn hay vỗ vai mình cười, lúc nhận hũ mắm, mớ cua gãy càng hay ít bánh cà bắp má gởi xe đò lên cho mình. Câu nói “y chang trong sách viết” của bạn làm mình xốn xang. Bởi mình đã không phụ lòng ba má, phụ lòng cái xứ sở nuôi mình khôn lớn, ít ra giữa phố xá rộng dài mình cũng còn giữ lại được chút tấm lòng thơm thảo nhà quê. Mình nhớ cái xóm nhỏ chập chờn khói, nơi một nhà nấu chè cả xóm đều được ăn, nơi có mùa chụp đìa cả xóm xúm nhau bắt cá làm khô, nơi có đòn bánh tét ngọt lừ “xách về cho sắp nhỏ” mỗi lần giỗ quải. Mình lớn lên từ những điều nhỏ nhoi, bình dị như thế.