₫alo789
alo789-Hai chị em tôi tranh thủ ra trước mũi ghe, nằm vắt chân nhìn trời mây sông nước, thi nhau kể đủ chuyện trên trời dưới đất. Tôi mê nghe giọng hò ngọt ngào cô Hai, thím Út hay chèo xuồng đi bán khô hoặc đồ tươi trên sông giữa trời trưa lộng gió phương Nam. Thi thoảng, thấy đôi ba chiếc xuồng chở trái cây, hoa cảnh xuôi dòng đi qua, hai chị em tôi lại đưa tay vẫy chào. Mấy cô chú anh chị thấy hai đứa trẻ tinh nghịch cũng đâm ra quý mến. Lâu lâu, lại dừng ghe ghé cho tía má tôi ít trái ổi, dưa hấu… ăn lấy thảo. Tía má tôi nhận riết thấy ngại nên hay chuẩn bị ít bánh tét, bánh ít… để dành biếu lại. Sự hào sảng và xởi lởi của người dân miền sông nước khiến bất kỳ ai đã từng sống hoặc gắn bó với vùng đất này đều cảm thấy yêu thương và gắn kết. Để rồi đâu đó giữa mạch đời hối hả chốn phố thị, tôi vẫn thường giật mình nhớ tiếng xuồng ghe tấp nập và giọng hò vang vọng suốt một khoảng sông dài lấp lánh nắng vàng.
alo789-Hai chị em tôi tranh thủ ra trước mũi ghe, nằm vắt chân nhìn trời mây sông nước, thi nhau kể đủ chuyện trên trời dưới đất. Tôi mê nghe giọng hò ngọt ngào cô Hai, thím Út hay chèo xuồng đi bán khô hoặc đồ tươi trên sông giữa trời trưa lộng gió phương Nam. Thi thoảng, thấy đôi ba chiếc xuồng chở trái cây, hoa cảnh xuôi dòng đi qua, hai chị em tôi lại đưa tay vẫy chào. Mấy cô chú anh chị thấy hai đứa trẻ tinh nghịch cũng đâm ra quý mến. Lâu lâu, lại dừng ghe ghé cho tía má tôi ít trái ổi, dưa hấu… ăn lấy thảo. Tía má tôi nhận riết thấy ngại nên hay chuẩn bị ít bánh tét, bánh ít… để dành biếu lại. Sự hào sảng và xởi lởi của người dân miền sông nước khiến bất kỳ ai đã từng sống hoặc gắn bó với vùng đất này đều cảm thấy yêu thương và gắn kết. Để rồi đâu đó giữa mạch đời hối hả chốn phố thị, tôi vẫn thường giật mình nhớ tiếng xuồng ghe tấp nập và giọng hò vang vọng suốt một khoảng sông dài lấp lánh nắng vàng.