Như vậy vào thời điểm này - khi vua Gia Long đã mất - Côn Đảo không còn thuộc về Trấn Biên (Biên Hòa) như từ thời chúa Nguyễn Phúc Chu, mà đã thuộc về trấn Phiên An (sau là tỉnh Gia Định) và việc khai thác yến sào ở Côn Đảo đã trở thành một nguồn thu đáng kể của ngân sách triều đình. Vào tháng 6 âm lịch năm 1829, “Thành thần Gia Định (tức Tổng trấn Gia Định Thành, Tả quân Lê Văn Duyệt – L.N) tâu rằng: “Thuế yến sào ở đảo Côn Lôn, trấn Phiên An và đảo Phú Quốc, trấn Hà Tiên thuộc hạt thành thường thường thiểu ngạch. Xin từ nay hằng năm đầu mùa xuân, chim yến làm tổ, phái viên của thảnh hội đồng với quản thủ sở tại, đến nơi khám điểm đăng ký rõ ràng, đến kỳ thì lính các đội Tân tiệp, Thanh châu, đi nhặt lấy như số, cân lường đem nộp. Đợi ba năm, thống kê số yến thu được, lấy số trung bình làm định ngạch. Phái viên và viên binh coi giữ dám thông đồng giấu bớt từ một tổ trở lên đều chiếu tang, xử nặng vào luật ‘uổng pháp’” (Đại Nam thực lục tập 2 – sđd, trang 860 - 861). Xem xong bản tấu, vua Minh Mạng không chấp thuận ngạch thuế lấy số trung bình 3 năm làm chuẩn, nhà vua sẽ xem xét và giáng chỉ sau. Năm 1839, toàn đảo thông kê được 16 hang yến, lấy được 448 tổ.
Đặc biệt, giải nhất được trao cho tác phẩm Xôi đỗ đen gói trong lá sen già của tác giả Tạ Thị Thanh Hải, người đến từ Hưng Yên, vốn không sinh ra và lớn lên ở Hà Nội và cũng không có quãng thời gian thanh xuân gắn bó với Hà Nội.
Công trình này nay đã được chuyển đổi công năng thành Trường mầm non Trần Phú. Ông Nguyễn Văn Định (75 tuổi) là bảo vệ trường mầm non cho hay: "Tôi có nghe các cụ kể lại, Hội quán Hoa kiều được người Trung Quốc xây dựng từ đầu thế kỷ XX. Khi tôi sinh ra và lớn lên, hội quán đã có ở đó".
Kể cả khi cạn khô nhựa sống, khi già héo, lá vẫn không ngừng nghỉ cống hiến. Những tàu lá dừa khô được phơi kĩ, róc ra dùng nhóm lò. Bén lửa và không hôi khói, cháy hào sảng. Một kiểu sống rất “miền Tây”, nồng nhiệt hết mình.
Từ đêm qua mẹ đã chẳng ăn gì vào bụng. Chiều tối, sau khi xới ván cho xong đám đậu ra gương sớm sau nhà, mẹ đào hai hàng môn mặt khỉ. Mẹ cắt cọng môn muối dưa rồi xếp môn vào gánh. Cha đốt đuốc bã mía rọi cho mẹ bắt bốn con gà trống đẹp đang ngủ trên cây ổi nhốt vào chiếc lồng nan. Ngồi mò mẫm tính toán cho phiên chợ cuối năm thì trời đã khuya. Mẹ đi chèn mùng, đắp chăn cho mấy đứa con rồi ngồi vuốt ve đứa út thật lâu. Hàng lông mi con gái dài, ướt rượt đang khép trên khuôn mặt lên ba đầy vết nhọ than củi. Mẹ kéo bàn tay em ra khỏi cái miệng xinh xinh đang mút lấy mút để ngón tay cái mòn nhẵn của chính mình. Có lẽ, trong giấc mơ đêm nay, những chiếc kẹo hình viên bi cắm trên que gỗ được mẹ trao từ gánh hàng ở chợ tết về đã làm gương mặt trẻ thơ lấm lem kia đầy hân hoan, hạnh phúc. Những chú gà trống một đời tự do, nay bị nhốt trong chiếc lồng tre sục sạo gáy sớm hơn thường lệ. Mẹ dậy nhen lửa, bắc ấm nước chè tươi cho cha, rồi nghiêng bồ lúa vét những hạt lúa cuối cùng rải vào lồng cho bốn con gà ăn để có sức xuống chợ. Mẹ ngồi rải lúa, đôi mắt vừa hân hoan vừa đượm buồn. Sáng mai đây khi mùa xuân đến sẽ vắng tiếng gà quen thuộc này. Hai con gà trống nòi lông tía uy vũ, mạnh mẽ thường cất tiếng gáy đầu tiên báo hiệu sang canh. Hai con gà tre với bộ lông óng mượt, sặc sỡ điểm xuyết cườm đen và chiếc mào đỏ rực mềm mại sẽ hòa âm tiếp theo vào bản nhạc tinh mơ của ngày đang tới. Giáp tết, ngôi làng nhỏ heo hút lại càng vắng vẻ. Những con vật còm cõi của mùa đông đang lủi thủi cất đi sự nhanh nhẹn của mình với bộ lông thưa thớt nhạt màu sau mùa rét đậm. Những con bò, con trâu mắt nhắm nghiền, đứng rũ rượi dưới nắng, thận trọng nhai lại ít ngọn lá bắp tươi non mà chủ nhà ưu ái dành cho sau buổi cày bừa cuối cùng của năm cũ. Khi tất cả thực phẩm ít ỏi nơi đồng ruộng đã bị con người thu về chuẩn bị cho những ngày tết thì những loài chim, thú nhỏ đều trở nên bơ vơ, chậm chạp giữa mênh mông. Những con gà trống đẹp nhất, gáy vang nhất tất nhiên luôn là nguồn thu nhập chủ yếu của một gia đình ít đất ruộng như nhà của Sáu. Một mâm cúng tổ tiên, mâm cúng mừng lúa mới hồn cốt không phải là xôi chè bánh trái mà là một con gà trống thật đẹp, thật khỏe mới đem lại sự sung túc, mạnh mẽ cho gia đình trong 365 ngày tiếp theo.
"Anh nuôi" bộ đội (tên thật Lê Minh Tuyển, 31 tuổi, quê ở tỉnh Hưng Yên, đang làm việc tại một đơn vị ở Q.Ba Đình, TP.Hà Nội - PV) nổi tiếng trên mạng với những bữa ăn chỉ 26.000 đồng, vẫn có đám đông liên tục đăng bài chỉ trích chàng trai này.
8.31GB
Xem1.89B
Xem139.25MB
Xem95.64MB
Xem2.47GB
Xem315.84MB
Xem18.2717.53MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
chơi mậu binh online khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
445xem xổ số miền bắc
2024-12-23 13:02:23 lich thi dau bong da ngay mai ngoai hang anh
312xóc đia
2024-12-23 13:02:23 win79 login
593sumvip vin cổng game quốc tế
2024-12-23 13:02:23 Khuyến nghị
700g88
2024-12-23 13:02:23 Khuyến nghị