Trên những chuyến xe đò từ thành phố về miền Tây, tôi luôn được nghe hai chữ “bà con” hiện lên một cách đầm ấm và thân thuộc. “Trên xe mình có bà con cô bác nào xuống Trung Lương hông?”, “Bà con nào muốn mua nem về cho cô bác thì kêu lên để xe ghé Lai Vung”… Và cũng trên những chuyến xe như vậy, tôi luôn gặp được bà con thông qua những lời xã giao của hành khách ngồi bên cạnh. Cháu quê ở đâu? Mỹ Luông Chợ Mới hả? Ở chợ Mỹ Luông tui có bà dì tên Tư Ân? À anh rể bà dì là ông cậu của cháu hả? Vậy tính ra mình cũng bà con đó nghen. Hai chữ bà con đó gắn người ta lại với nhau bằng những lời hỏi thăm, động viên nhau cho đến chia cho trái cam trái bưởi định mang về cho con cháu. Rồi một ngày đám giỗ nào đó trong hàng trăm lễ giỗ của dòng họ trong năm, tôi gặp lại người “bà con” trên chuyến xe đò năm nẵm. Mọi thứ dường như rất gần, hồ hởi hỏi thăm nhau “khỏe hông thằng Hai, dạo rài còn đi Sài Gòn mần ăn nữa hông?”. Cái thông tin ngắn ngủn về chuyến xe đò năm nào, giờ trở thành câu hỏi thăm nhau, nên những ngày giỗ quải ông bà, tôi luôn thấy mình không cô đơn lạc lõng dẫu ông bà xa đến nước ngựa chạy ba năm chưa đến, bởi những người bà con luôn “gần xịt” bằng vài ba câu hỏi thăm nhau.
Chẳng hạn, tuyến tham quan cả 2 lăng Đồng Khánh và lăng Tự Đức, giá vé 200.000 đồng/người; tuyến lăng Minh Mạng và lăng Gia Long, giá vé 240.000 đồng/người (đường đi xa hơn). Ngoài ra, cũng có tuyến vừa tham quan Đại Nội - Tự Đức - Minh Mạng, hoặc Đại Nội - Tự Đức - Khải Định, hoặc Đại Nội - Minh Mạng - Khải Định đồng giá vé 420.000 đồng/người. Tuyến cuối cùng là Đại Nội - Tự Đức - Khải Định - Minh Mạng với giá vé 530.000 đồng/người.
Sau này lớn lên đi làm ở chung ký túc xá với tôi là một cô bé miền Tây cao ráo, dễ thương, giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào trong trẻo như tiếng ca của con chim sáo hồi nhỏ tôi nuôi. Dạo đó mỗi lần nó nghỉ phép về quê lại khệ nệ lên bao nhiêu là thứ, nào là nước màu thắng đường bà ngoại làm đưa lên để hai đứa kho thịt cho ngon, cho đẹp, rồi nào là bánh da bò, cóc ổi xoài đủ thứ nhưng tôi thích nhất vẫn là mắm còng Gò Đông, nghe bảo đâu đó là đặc sản của Tiền Giang quê hương nó. Bữa cơm của những người công nhân nghèo với mắm Gò Công được bỏ thêm một chút ít đường, ớt, chanh, rồi còn cả những con tôm càng xanh được đóng gói kỹ càng trong thùng xốp khi mở ra vẫn còn thoang thoảng mùi ngai ngái của bùn đất đưa đi rửa thật sạch, xẻ đôi ra ướp nước mắm tỏi ớt thêm chút hạt tiêu xay nữa nướng lên cứ phải gọi là mĩ vị nhân gian. Đến tận bây giờ mấy năm đã đi qua mỗi khi nghĩ lại vẫn còn chép miệng thòm thèm.
Người đẹp bật mí: "Tâm lý tích cực, thái độ sống đơn giản, nhẹ nhàng chan hòa sẽ dễ khiến cho mình luôn vui vẻ. Khi lòng luôn vui, đầu óc luôn nhẹ nhõm, không lo nghĩ thì khí sắc sẽ hài hòa, thanh thoát và sắc thái sẽ được tươi tắn, trẻ trung. Chị em phụ nữ, nhất là những chị em phụ nữ có gia đình và con cái thường phải đối đầu với một trăm mối lo...
Bảng xếp hạng sau 3 lượt đấu
Có mặt tại buổi trao tiền, ông Nguyễn Hồng Sơn, Chủ tịch UBND xã Hương Đô, cho biết hoàn cảnh của 3 cháu nhỏ mồ côi rất đáng thương, chính quyền sẽ có trách nhiệm trong việc động viên, nhắc nhở người lớn trong gia đình sử dụng các khoản tiền từ thiện đúng mục đích, phục vụ cho việc ăn, học của các cháu.
3.73GB
Xem3.42B
Xem225.52MB
Xem95.64MB
Xem5.94GB
Xem126.39MB
Xem62.2536.69MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
tỷ lệ bóng đá ecuador khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
892euro 2021 ai đăng cai
2024-12-25 16:43:56 poker rdr2
365áo thủ môn man city
2024-12-25 16:43:56 bet365 ar
121789BET
2024-12-25 16:43:56 Khuyến nghị
700hình ảnh nổ hũ gamvip
2024-12-25 16:43:56 Khuyến nghị