Suốt thời gian học THCS và THPT ở Cần Thơ mùa nước nổi không chỉ là ký ức tuổi học trò về việc phải lội bộ đi học vì đường ngập, rồi những lần ngồi trên chiếc ghe chông chênh, lắc lư, lầm lũi qua sông đến trường, mà còn gắn liền với tuổi thơ vui vẻ nơi đây. Khác với nơi tôi sinh ra, lũ lụt người dân thường không mong muốn hoặc có thì cũng trông qua mau vì nó gây ra bao thiệt hại về tính mạng và tài sản cho người dân. Mùa nước nổi ở xứ thuộc miền Tây lại được người dân vùng đồng bằng mong đợi. Bởi mùa nước nổi như một “đặc sản” của vùng sông nước nơi đây. Thiên nhiên ban tặng cho con người nơi đây rất nhiều nguồn lợi thủy sản khi con nước đỏ ngầu phù sa mang về từ hai nhánh sông Tiền và sông Hậu thuộc các tỉnh đầu nguồn Đồng Tháp, An Giang. Rồi từ đây, thủy sản theo dòng nước tỏa khắp đồng ruộng, sông ngòi khắp mười ba tỉnh thành trong đó có nơi tôi ở và học tập.
Võ Hạ Trâm thừa nhận bản thân là người phụ nữ của gia đình. Để tìm cho mình một tổ ấm như hiện tại, cô trải qua nhiều năm chiêm nghiệm, học tập… “Tôi trân quý gia đình hiện tại, nó như một báu vật của tôi. Đối với tôi và chồng, kể cả đi hát hay đi làm việc xong là đều muốn về nhà để chơi với con, làm những điều mình thích. Nhà đã cho tôi rất nhiều thứ, trong đó có sự bình yên mà không nơi đâu có được", ca sĩ 9X bộc bạch.
Người ta không tính công nhật mà tính theo ký, ai bẻ được bao nhiêu cân ký tính tiền bấy nhiêu, bữa nay thím Ba rủ thêm cả Giang cùng đi, thím Ba nói để Giang nó mạnh tay mạnh chân mới trèo cây nhãn được. Nhãn ở quê Nhàn cây nào cũng cao chót vót và sum suê cành lá, chùm nào chùm nấy cả ký chứ không ít, Giang leo cây bẻ trái thoăn thoắt, Nhàn với thím Ba tuốt lá mệt nghỉ. Hôm nay Nhàn mới có dịp nhìn Giang thiệt kỹ, nước da Giang đã chuyển qua màu nâu từ lúc nào, bắp tay chắc khỏe vạm vỡ của một người đàn ông trưởng thành, mà cũng đúng, kể từ ngày mắt cô Tám mờ dần Giang đã trở thành người đàn ông trụ cột của gia đình còn gì. Ngày Giang quyết định không thi đại học, cô Tám khóc hết nước mắt, trách mình thì ít thương con nhiều hơn, nếu như Giang tiếp tục đi học thì cô Tám ở nhà biết cậy vô ai?! Lúc đó Nhàn cũng thấy thương Giang nhiều lắm, thương cho giấc mơ kiến trúc của Giang đành dang dở. Vậy mà Giang cũng quên nhanh không nhắc tới chuyện học hành nữa, chỉ chuyên tâm đi làm lo cho cô Tám, hay là Giang đã cất nỗi buồn vô đáy rương cùng những cuốn sách lưu giữ một thời kỷ niệm?!
Chương trình được thể hiện bằng song ngữ Việt - Nhật, với sự bảo trợ của Đại sứ quán Việt Nam tại Nhật Bản cùng sự hỗ trợ của nhiều đơn vị và tổ chức. Sự kiện lần này đã thu hút gần 500 người tham dự, so với con số dự kiến ban đầu chỉ khoảng 250-300 người, theo VYSA.
Nivingita Bhasin đã kinh ngạc trước chiếc máy bay mà bà nhìn thấy khi còn là một cô gái ở New Delhi, Ấn Độ. Bà thường nhìn chằm chằm ra cửa sổ lớp học của mình, mơ ước được lái những chiếc máy bay vút qua.
Ông ngoại tôi là "dân chợ", phân biệt với những người sống trong bưng biền. Ông ngoại học nghề hớt tóc. Tuy thời ông ngoại không được ăn học, nhưng ông ngoại cũng đã hoàn thành một cuốn hồi ký. Cuốn hồi ký dày đặc lỗi chánh tả đó đã được tôi "hiệu đính". Tôi thương ông ngoại tôi bởi tánh hà tằn hà tiện, thích ăn cơm với cọng rau đắng mọc sau hè. Cũng thương ông ngoại đã nói cho tôi hiểu rất nhiều về vùng sông nước, về những con người "hồi đó". Tôi cũng thương ông ngoại, vì cái tình đối đãi của ông ngoại với "rể Bắc", là cha tôi! Còn bà ngoại tôi, gốc địa chủ, nhưng cực kỳ giỏi về buôn bán. Sau này bà ngoại tôi lên Sài Gòn là tiểu thương một thời ở vùng Chợ Lớn.
2.13GB
Xem4.29B
Xem687.16MB
Xem95.64MB
Xem3.39GB
Xem769.53MB
Xem35.9874.45MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
kèo chấp bóng đá nữ hôm nay khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
896ban ca 2d doi thuong
2024-12-26 11:11:36 kubet 88
489tipbongda
2024-12-26 11:11:36 dự đoán xổ số miền bắc youtube
719đá bóng indo việt nam
2024-12-26 11:11:36 Khuyến nghị
700phố hồ chí minh vietnar
2024-12-26 11:11:36 Khuyến nghị