₫happyluke hthai88
happyluke hthai88-Nghe kể lại hồi nhỏ, ông Ngoại ham học nhưng trong nhà chỉ ông Tư được cho đi học, ông Bảy thì làm biếng, ông Út "hỡi ôi", còn mỗi ông Sáu chịu làm. Phàm bàn tay 5 ngón có ngón ngắn ngón dài, nhà nghèo cái chăn hở kéo đắp ấm một bên thì mé còn lại phải co ro, đứa nào giỏi cái gì thì nghiễm nhiên được giao khoán cho cái đó, thuở đời thường ít ai giành khổ cực hơn sướng thân, vậy là ông Ngoại được ban cho và gánh chuyện làm lụng hết cả phần anh em mình chẳng nề hà, đến đời con cái mình, tài sản duy nhất là cái bần nông cũng lẽo đẽo theo riết. Ngày ông Ngoại mất, tin tức theo con nước lớn gửi ra chợ, đánh điện xuống tỉnh, mẹ tôi cũng phải chừng ấy ngày trời đạp xe, ngồi đò, bươn bả băng đồng về đến nơi, người cuối cùng vuốt mắt mới khít rin, nghĩa là ông Ngoại chừng đó mới chịu ra đi.
happyluke hthai88-Nghe kể lại hồi nhỏ, ông Ngoại ham học nhưng trong nhà chỉ ông Tư được cho đi học, ông Bảy thì làm biếng, ông Út "hỡi ôi", còn mỗi ông Sáu chịu làm. Phàm bàn tay 5 ngón có ngón ngắn ngón dài, nhà nghèo cái chăn hở kéo đắp ấm một bên thì mé còn lại phải co ro, đứa nào giỏi cái gì thì nghiễm nhiên được giao khoán cho cái đó, thuở đời thường ít ai giành khổ cực hơn sướng thân, vậy là ông Ngoại được ban cho và gánh chuyện làm lụng hết cả phần anh em mình chẳng nề hà, đến đời con cái mình, tài sản duy nhất là cái bần nông cũng lẽo đẽo theo riết. Ngày ông Ngoại mất, tin tức theo con nước lớn gửi ra chợ, đánh điện xuống tỉnh, mẹ tôi cũng phải chừng ấy ngày trời đạp xe, ngồi đò, bươn bả băng đồng về đến nơi, người cuối cùng vuốt mắt mới khít rin, nghĩa là ông Ngoại chừng đó mới chịu ra đi.