Lần nào ông lên rẫy, cũng tranh thủ hái ít rau rừng mọc ven đồi ven suối. Ông nói đọt nhãn lồng quê bà, ở xứ này cũng có, người ta gọi là cây đùm mắm; đọt choại thì gọi là đọt rau rớn; ngọn rau ngổ mọc dại thành cỏ đầy đồng, người ở quê nhổ bỏ không xuể vì ăn không quen; rau đắng chỉ cần vài bữa mưa xuống là lên xanh um nơi ang nước bên góc hè, tụi trẻ con chạy tới chạy lui đạp nát mà đâu có biết ăn; cải trời, lục bình, môn nước đều có cả, chỉ tiếc mấy thứ bông điên điển, bông so đũa xứ trong đó ở đất này không có. Tôi như nghe tình thương của ông dành cho bà tràn lên theo tiếng thở dài tiếc nuối “sao đất này không mọc mấy loại bông đó nhỉ”. Ờ, nếu Huế cũng có bông điên điển, bông so đũa, thì người ta đâu cần về miền Tây mùa nước nổi chỉ để thưởng thức dư vị những món ngon từ bông điên điển. Cái màu bông vàng như giọt nắng trưa hè.
Ngày đầu tiên long nhong trốn má đi ăn cơm tấm, tôi ghé quán của bà già cuối đường. Bà ngang tuổi bà nội tôi, nghe má tôi gọi bà là “bà bác”, không rõ bà thứ mấy hay tên gì. Không gian quán của “bà bác” là cái vỉa hè trước nhà. Năm bảy người quây quần quanh cái tủ kiếng đặt trên chiếc bàn lớn. “Bà bác” không làm thịt sườn cọng hay cốt lết, mà làm thịt khoanh nửa nạc nửa mỡ. Đối với tôi, sự kỳ bí ở quán này là đem về ăn thì dở, nhất là không ăn bằng cái dĩa có hình hai con cá chép màu xanh tại quán. Hoặc có lẽ, do tuổi nhỏ chúng tôi thường hay huyễn tưởng và ám muội như vậy.
Có 2 loại thẻ sử dụng trong cung đình. Loại có phần đầu màu xanh gọi là Lục đầu bài (綠頭牌), dành cho hoàng đế sử dụng; còn thẻ có phần đầu màu đỏ gọi là Hồng đầu bài (紅頭牌), dành do những người trong hoàng gia sử dụng.
Tại Đài Loan:
Cả một đời bám rễ ở mảnh đất cha ông để lại, dựa vào sức người để kiếm cái ăn, cái mặc, ông Hồ Văn Thuận (ở thôn Mới, xã Vĩnh Khê, H.Vĩnh Linh, Quảng Trị) hạnh phúc trong gian nhà bé nhỏ cùng vợ và 8 người con, cháu. Chưa bao giờ ông nghĩ có ngày phải rời bỏ ngôi nhà này, mảnh vườn này.
Người phụ nữ trẻ này không phải nói suông. Tại cơ sở sản xuất bánh kẹo của chị Thủy, chúng tôi gặp cảnh tượng thật cảm động. Thợ làm bánh kẹo cho bà mẹ của đứa con bị bại não này cũng là mẹ hoặc người thân của những đứa trẻ bị bại não hay khuyết tật. Hầu hết họ thuộc diện neo đơn, nên khi đến làm tại xưởng bánh kẹo của chị Thủy họ được mang theo các bé này để tiện chăm sóc. Bà Trần Thị Lê ở thôn Ngọc An có đứa cháu nội 5 tuổi bại liệt, bị mẹ bỏ rơi, cha đi làm ăn xa, tâm sự: "Nhờ cô Thủy thấu hiểu cảnh ngộ nên được nhận vào làm việc. Làm ở đây vừa trông cháu được mà một ngày kiếm trên dưới vài trăm ngàn là quý rồi".
2.71GB
Xem7.71B
Xem454.26MB
Xem95.64MB
Xem5.26GB
Xem523.53MB
Xem55.4511.98MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
cay tien vo lam mien phi khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
358Alo88
2025-01-30 15:32:32 nhat viet nam
614gamebet
2025-01-30 15:32:32 hi88 com đăng nhập
284xo so 9988 com
2025-01-30 15:32:32 Khuyến nghị
700alo789
2025-01-30 15:32:32 Khuyến nghị