₫p168
p168-… Những cánh tay vẫn luôn chìa ra, sẻ chia, tương trợ. Nhịp sống sau đại dịch dần bình yên. Dẫu còn đó những khó khăn về vật chất, nhưng sự trở về đã hồi sinh những điều tưởng đã mất đi. Xóm làng lại rộn trong tiếng nói cười, những đứa bé được trưởng thành trong vòng tay cha mẹ, người già nheo mắt cười thấy cháu con đông đủ, hết rồi cảnh làng xóm đìu hiu vắng bóng thanh niên trai tráng. Về với quê hương để được lặn hụp trong dòng nước mát, được tắm mình trong những nghĩa tình thấm đẫm…
p168-… Những cánh tay vẫn luôn chìa ra, sẻ chia, tương trợ. Nhịp sống sau đại dịch dần bình yên. Dẫu còn đó những khó khăn về vật chất, nhưng sự trở về đã hồi sinh những điều tưởng đã mất đi. Xóm làng lại rộn trong tiếng nói cười, những đứa bé được trưởng thành trong vòng tay cha mẹ, người già nheo mắt cười thấy cháu con đông đủ, hết rồi cảnh làng xóm đìu hiu vắng bóng thanh niên trai tráng. Về với quê hương để được lặn hụp trong dòng nước mát, được tắm mình trong những nghĩa tình thấm đẫm…