₫đánh lô khung 3 ngày
đánh lô khung 3 ngày-Một cô gái tóc dài gần ngang lưng, da sạm nắng, nhưng trông có duyên ngầm, đội nón lá, chèo chiếc ghe nhỏ cặp sát chiếc thuyền du lịch của chúng tôi. Ghe cô bán bún riêu, món ăn bình dân có khắp hang cùng ngõ hẻm của xứ sở này. “Bao nhiêu một tô em” – “Dạ, hai mươi lăm ngàn!”. “Cho bọn anh bốn tô đi”. Cô gái nhanh nhẹn cột dây ghe lại. Đôi tay cô thoăn thoắt bỏ rau, vốc bún, đơm thịt rồi rưới nước ‘lèo” bằng vá rất điệu nghệ, nhuần nhuyễn. Tô bún ngập nước, ngun ngút khói, riêu cua nổi lên. Hành phi và rau quế thơm lừng. Lan cười duyên, má lúng liếng một đồng tiền, nói như tâm sự khi có ai đó trong chúng tôi hỏi đến gia cảnh với ý trêu ghẹo: “Đã có một con. Nhà em ở Ba Láng. Chồng làm phu hồ. Em phải đi bán kiếm thêm… vất vả lắm mấy anh ơi!”. Lan chèo ghe đi rồi. Cái dáng đầy đặn, mặn mà, dẽ dặt “lưng ong thắt đáy” của con gái đồng bằng vốn quen dãi nắng dầm sương, mặc áo bà ba, quẩy mái chèo chòng chành, rồi như chìm đắm giữa mênh mông sông nước. Bóng Lan nhòa vào không gian huyên náo của chợ nổi, gợi chút gì man mác cho du khách trong buổi đông tàn, sang xuân…
đánh lô khung 3 ngày-Một cô gái tóc dài gần ngang lưng, da sạm nắng, nhưng trông có duyên ngầm, đội nón lá, chèo chiếc ghe nhỏ cặp sát chiếc thuyền du lịch của chúng tôi. Ghe cô bán bún riêu, món ăn bình dân có khắp hang cùng ngõ hẻm của xứ sở này. “Bao nhiêu một tô em” – “Dạ, hai mươi lăm ngàn!”. “Cho bọn anh bốn tô đi”. Cô gái nhanh nhẹn cột dây ghe lại. Đôi tay cô thoăn thoắt bỏ rau, vốc bún, đơm thịt rồi rưới nước ‘lèo” bằng vá rất điệu nghệ, nhuần nhuyễn. Tô bún ngập nước, ngun ngút khói, riêu cua nổi lên. Hành phi và rau quế thơm lừng. Lan cười duyên, má lúng liếng một đồng tiền, nói như tâm sự khi có ai đó trong chúng tôi hỏi đến gia cảnh với ý trêu ghẹo: “Đã có một con. Nhà em ở Ba Láng. Chồng làm phu hồ. Em phải đi bán kiếm thêm… vất vả lắm mấy anh ơi!”. Lan chèo ghe đi rồi. Cái dáng đầy đặn, mặn mà, dẽ dặt “lưng ong thắt đáy” của con gái đồng bằng vốn quen dãi nắng dầm sương, mặc áo bà ba, quẩy mái chèo chòng chành, rồi như chìm đắm giữa mênh mông sông nước. Bóng Lan nhòa vào không gian huyên náo của chợ nổi, gợi chút gì man mác cho du khách trong buổi đông tàn, sang xuân…