₫aog777
aog777-Nhớ lại khoảng thời gian năm 2008, ông ngoại lâm vào cơn bạo bệnh, bà ngoại phải bán hết mấy mảnh ruộng, cộng thêm vay mượn khắp nơi để chạy chữa cho ông, nhưng cuối cùng vẫn không thể giữ được ông lại bên mình. Ngày ông mất, bà ngoại khổ lắm, một mình bà trong căn nhà lá liêu xiêu chịu tang chồng, mấy dì tôi thì lấy chồng xa, có thương bà nhưng chẳng thể làm gì hơn. Riêng mẹ tôi ở gần nhưng nhà nghèo nên cũng chỉ có thể lâu lâu xúc vài lon gạo bỏ vào chiếc cặp đi học để tôi mang lên cho bà.
aog777-Nhớ lại khoảng thời gian năm 2008, ông ngoại lâm vào cơn bạo bệnh, bà ngoại phải bán hết mấy mảnh ruộng, cộng thêm vay mượn khắp nơi để chạy chữa cho ông, nhưng cuối cùng vẫn không thể giữ được ông lại bên mình. Ngày ông mất, bà ngoại khổ lắm, một mình bà trong căn nhà lá liêu xiêu chịu tang chồng, mấy dì tôi thì lấy chồng xa, có thương bà nhưng chẳng thể làm gì hơn. Riêng mẹ tôi ở gần nhưng nhà nghèo nên cũng chỉ có thể lâu lâu xúc vài lon gạo bỏ vào chiếc cặp đi học để tôi mang lên cho bà.