Chiều nay lao xao lại có chiếc xuồng chở khách du lịch tới giữa lòng hồ bị lật. Ông già cùng đội cứu hộ gấp rút lao xuống con nước để cứu người. Nó nghe chuyện vẫn lấc cấc chạy đến. Nghe ngóng người ta kháo nhau, cứu chỉ được dăm ba người sống, còn đâu đều không thấy sủi tăm trong lòng hồ. Có người lại nói, hình như chỉ còn một người nữa. Mà sao lần này lâu quá chưa thấy ông già trồi lên lấy hơi như mọi lần. Nó nghe lòng mình cuộn lại, nháo nhào sốt ruột. Tiếng xì xào bắt đầu vang lên, như từng mũi kim chích vào lòng nó tả tơi. Nhấp nhổm mấy bận không yên, nó chạy xuống mép hồ, miệng liên tục hét gọi "ông ơi". Chẳng có tiếng ông mắng la nó tới chỗ người ta nằm xuống mà ầm ĩ. Cũng chẳng còn ông dặn điểm nước sâu thì nhớ dè chừng. Nó lao ùm xuống lòng hồ mặc cho vài cánh tay níu nó lại. Một vài người quen hét lớn gọi tên nó. Giờ phút này còn có gì để bận tâm. Nó chỉ nhớ cái dáng ông nhỏ thó, râu tóc lơ thơ bạc lao mình xuống mặt nước. Nó cuống quýt, sợ hãi. Nước lạnh buốt như châm chích vào thân, nó chùng chân muốn trồi lên, nhưng rồi lại nhớ đến ông, nó mở to mắt quơ quào trong làn nước. Trồi lên lấy hơi rồi lại lặn xuống, mặc kệ bên trên những tiếng la ó của đám đông đang gọi nó đừng quấy rối việc cứu người.
Cũng đi cùng đoàn sinh viên Lào sang du học ở Việt Nam, Phengthongkham Lona (24 tuổi, quê tỉnh Vang Vieng) kể, ba cô là bộ đội, từng học ở TP.HCM, thế nên gia đình cũng định hướng con đi học y tại thành phố này. Ban đầu vào nhà mẹ Hằng, Lona thấy e dè vì toàn người lạ. Nhưng rồi nhờ sự nhiệt thành của mẹ Hằng, Lona nhập cuộc nhanh chóng vào đời sống mới. "Em cảm thấy mẹ Hằng chăm sóc em giống mẹ ruột vậy", Lona nói và cho biết thêm sau mấy năm sống ở thành phố, cô thấy yêu thích và gắn bó với vùng đất này vô kể. Cô thường kể những câu chuyện ở đây với gia đình, bạn bè của mình ở Lào và cũng khoe rằng mình có thêm một người mẹ nơi đất khách.
Theo trang tin Stuff, các lao động Việt Nam sẽ tham gia cùng khoảng 80 lao động Samoa đã bắt đầu làm việc tại công ty từ tháng 1 và tháng 2, nhờ thỏa thuận mới giữa chính phủ New Zealand và ngành hải sản nước này nhằm cấp thị thực cho lao động nước ngoài.
Với thể loại truyện ngắn: Giải thưởng dành cho tác giả có truyện ngắn dự thi: 1 giải nhất: trị giá 30.000.000 đồng; 1 giải nhì: trị giá 20.000.000 đồng; 2 giải ba: mỗi giải trị giá 10.000.000 đồng; 4 giải khuyến khích: mỗi giải trị giá 5.000.000 đồng.
Thỉnh thoảng Hoàng Anh còn nhận vẽ trên áo, giày bằng màu acrylics. Hoàng Anh thường lấy ý tưởng từ những họa tiết có trong kiến trúc thời xưa như là mây, các chòm sao… để vẽ lên giày và trang phục.
Cứ tưởng cuộc sống của đôi vợ chồng êm đềm, nhưng không ngờ tai họa ập xuống đột ngột, khiến anh phải ra đi. Vào ngày 7.7, trong lúc đang làm phụ hồ cho một công trình ở tỉnh Đồng Nai, anh Đức không may bị ngã giàn giáo rơi xuống đất tử vong. Gánh nặng mưu sinh giờ đè nặng lên đôi vai chị Xanh.
3.92GB
Xem9.24B
Xem519.14MB
Xem95.64MB
Xem1.91GB
Xem241.66MB
Xem28.9191.24MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
bài tứ sắc khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
422tipclub tipclub
2025-07-13 02:01:57 vx8899.com
539ent22 stad jkt
2025-07-13 02:01:57 xổ số miền bắc qua net
232xôi lạc bóng đá nữ
2025-07-13 02:01:57 Khuyến nghị
700trực tiếp giải u19 iceland
2025-07-13 02:01:57 Khuyến nghị