lanacion.com.ar, trome.pe
Bạn đọc giúp em Nguyễn Xuân Quỳnh Gia - Kon Tum (nhân vật được đề cập trong bài viết Cuộc sống khốn khó của cô bé mắc bệnh da vảy nến; trên Thanh Niên ngày 5.10.2021):
Khi đi nghỉ mát xa nhà, người dùng tránh để các thiết bị gia dụng được kết nối với nguồn điện mà không thực sự cần. Người dùng thậm chí có thể tránh được các sự cố, ví dụ đoản mạch hoặc các thiết bị xuống cấp. Nhưng đôi khi, không phải tất cả mọi thứ đều cần ngắt điện.
Có một đêm ba mươi tết, tôi lái chuyến xe muộn chở khách từ bến xe miền Tây về Cần Thơ, lúc phà đưa ra đến giữa sông Hậu thì cũng vừa đúng thời điểm giao thừa. Hành khách trên xe ngồi im phăng phắc nghe tiếng đài phát thanh tường thuật trực tiếp chủ tịch nước đọc thư chúc tết, xen lẫn tiếng pháo hoa đì đùng từ bến Ninh Kiều vọng lại. Nhớ đến hộp bánh kẹo của Công ty xe khách biếu tết, tôi liền khui ra mời hành khách đi xe và chúc mọi người năm mới an khang thịnh vượng! Không khí trầm lắng trên xe chợt vỡ òa, mọi người cùng hưởng ứng reo lên “chúc mừng năm mới!”, họ vừa chuyền tay nhau hộp bánh, vừa bắt tay chúc tết bạn đồng hành ngồi ghế xung quanh. Tiếng cười, tiếng nói rôm rả, có cả giọng tiếng Việt lơ lớ của mấy vị khách Tây ba lô... Phút chốc, không khí đón xuân lan tỏa khắp chuyến phà bằng những tràng pháo tay giòn giã.
Con Hận lớn lên, độ chừng mười tám, xinh đẹp, dịu dàng như bông mù u trắng trước ngõ. Nhưng má nó cấm tuyệt đối không cho yêu đương. Bà dạy nó rằng cái lũ đàn ông con trai toàn bọn giả dối và khốn nạn, kêu Hận liệu hồn đừng có mà dính vào, không thì chết với bả. Nên nhiều khi xách giỏ đi chợ sớm, ánh mắt của Hận cũng không dám liếc nhìn một chàng trai quê nào. Ai buông lời ngọt ngào trêu chọc, Hận cũng không dám để trong đầu quá lâu, tai này có nghe rồi cũng lọt qua tai bên kia, theo gió bay đi đâu mất. Phần vì sợ bị đánh đòn, phần vì nó ám ảnh câu chuyện của tía má ngày xưa. Nhiều đêm, Hận thấy lòng mình trống huơ như cái chòi lá ngoài ruộng. Nó thương má. Rồi nhớ tía. Nó thương má nó vì những điều mà bà đã phải chịu đựng, dù cho bà có cộc cằn, khó ở đến đâu. Và nó cũng thương tía nó lắm. Phải rồi, một nửa dòng máu đang chảy trong người nó là của tía chứ còn ai nữa. Nên nó nghĩ tía nó có sai mấy thì chỉ sai với má nó thôi, còn dù gì tía cũng là tía của mình. Có đêm Hận nằm mơ thấy tía nó về thăm, áo quần ông tả tơi rách rưới, người ngợm ốm yếu làm gan ruột nó xót xa. Rồi nó thấy má nó đuổi tía đi, lúc đó anh hai Thù đi mần rẫy chưa về, nên một mình nó đứng đó khóc xin má cho tía ở lại. Nhưng má nó kiên quyết đuổi ông đi… Nó giật mình tỉnh giấc. Nước mắt nó chảy dài làm ướt đẫm chiếc gối trắng thêu hình đôi chim uyên ương. Má nó nằm cạnh cũng thức dậy gặng hỏi, nhưng Hận không dám kể. Hận cảm giác cuộc đời tía má nó giờ đây như một con sông nhưng đã trót chia hai dòng nước ngược, mà anh em thì nó như cái xuồng đứng giữa dòng, dù cho có trôi về hướng nào thì cũng day dứt. Sáng hừng đông, con Hận thấy tía của mấy thằng cu Tí, cu Tèo chở tụi nó đi học trên chiếc xe đạp con mà dạ buồn rười rượi.
Tổng cộng có 61 dấu chân được tìm thấy. Pigati cho biết: "Mọi người đi bộ trên một vùng đất khô và ướt, có bùn, phù sa và cát ở môi trường ven hồ này". Springer nói thêm: "Và cũng giống như ngày nay, nếu bất kỳ ai đi bộ trong hoàn cảnh tương tự, dấu chân của họ sẽ được lưu giữ nếu được bao phủ bởi một lớp trầm tích".
5.96GB
Xem5.65B
Xem616.54MB
Xem95.64MB
Xem6.81GB
Xem899.32MB
Xem37.1164.54MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
mibet khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
715biểu tượng của sự may mắn
2025-06-02 07:56:55 zbet68
783nha cai happyluke
2025-06-02 07:56:55 1bet
397Thống Kê Nhanh
2025-06-02 07:56:55 Khuyến nghị
700cổng game trực tuyến r88
2025-06-02 07:56:55 Khuyến nghị