₫w365
w365-Một thời tuổi nhong không dài, nhưng nhớ hoài. Nhớ đường trâu, nhớ luống cày, nhớ tiếng ví thá, ngọ ngọ… thá ngọ, nghĩ cha giỏi thiệt, luống cày thẳng tắp. Nhớ lần bất chợt hỏi cha, cày chi cho cực vậy cha, đất cứ thế mà thả hạt, cũng được hạt mà cha. Cha mỉm cười, vò đầu rồi hỏi lại, người ở đồng ăn hạt từ đồng, vậy con muốn có nhiều hạt để được ăn no, hay có ít hạt để ăn đói. Té ra là vậy, cày cho vỡ đất, đất vỡ hạt sẽ dễ nảy hạt mới đặng hạt.
w365-Một thời tuổi nhong không dài, nhưng nhớ hoài. Nhớ đường trâu, nhớ luống cày, nhớ tiếng ví thá, ngọ ngọ… thá ngọ, nghĩ cha giỏi thiệt, luống cày thẳng tắp. Nhớ lần bất chợt hỏi cha, cày chi cho cực vậy cha, đất cứ thế mà thả hạt, cũng được hạt mà cha. Cha mỉm cười, vò đầu rồi hỏi lại, người ở đồng ăn hạt từ đồng, vậy con muốn có nhiều hạt để được ăn no, hay có ít hạt để ăn đói. Té ra là vậy, cày cho vỡ đất, đất vỡ hạt sẽ dễ nảy hạt mới đặng hạt.