₫lon
lon-Đã hơn mười giờ đêm rồi, anh quyết định đứng dậy. Bước chân anh rời rạc, tưởng như bước đi mãi không thể đến bên cạnh nàng. Anh như bơi trong giấc mơ mà anh đã mơ biết bao lần: đến bên cạnh nàng trong một đêm trăng thanh gió mát thế này, được nhìn ánh mắt nàng trong veo như cái thời thanh xuân ấy… Được sống lại khoảnh khắc đã bao năm vụt mất… Anh đã chờ đợi mấy mươi năm rồi, lại thêm một mùa xuân, một đêm trăng, và những giờ ngồi lặng lẽ sau khóm cây xào xạc, dù ở rất gần nàng…
lon-Đã hơn mười giờ đêm rồi, anh quyết định đứng dậy. Bước chân anh rời rạc, tưởng như bước đi mãi không thể đến bên cạnh nàng. Anh như bơi trong giấc mơ mà anh đã mơ biết bao lần: đến bên cạnh nàng trong một đêm trăng thanh gió mát thế này, được nhìn ánh mắt nàng trong veo như cái thời thanh xuân ấy… Được sống lại khoảnh khắc đã bao năm vụt mất… Anh đã chờ đợi mấy mươi năm rồi, lại thêm một mùa xuân, một đêm trăng, và những giờ ngồi lặng lẽ sau khóm cây xào xạc, dù ở rất gần nàng…