Con Hận lớn lên, độ chừng mười tám, xinh đẹp, dịu dàng như bông mù u trắng trước ngõ. Nhưng má nó cấm tuyệt đối không cho yêu đương. Bà dạy nó rằng cái lũ đàn ông con trai toàn bọn giả dối và khốn nạn, kêu Hận liệu hồn đừng có mà dính vào, không thì chết với bả. Nên nhiều khi xách giỏ đi chợ sớm, ánh mắt của Hận cũng không dám liếc nhìn một chàng trai quê nào. Ai buông lời ngọt ngào trêu chọc, Hận cũng không dám để trong đầu quá lâu, tai này có nghe rồi cũng lọt qua tai bên kia, theo gió bay đi đâu mất. Phần vì sợ bị đánh đòn, phần vì nó ám ảnh câu chuyện của tía má ngày xưa. Nhiều đêm, Hận thấy lòng mình trống huơ như cái chòi lá ngoài ruộng. Nó thương má. Rồi nhớ tía. Nó thương má nó vì những điều mà bà đã phải chịu đựng, dù cho bà có cộc cằn, khó ở đến đâu. Và nó cũng thương tía nó lắm. Phải rồi, một nửa dòng máu đang chảy trong người nó là của tía chứ còn ai nữa. Nên nó nghĩ tía nó có sai mấy thì chỉ sai với má nó thôi, còn dù gì tía cũng là tía của mình. Có đêm Hận nằm mơ thấy tía nó về thăm, áo quần ông tả tơi rách rưới, người ngợm ốm yếu làm gan ruột nó xót xa. Rồi nó thấy má nó đuổi tía đi, lúc đó anh hai Thù đi mần rẫy chưa về, nên một mình nó đứng đó khóc xin má cho tía ở lại. Nhưng má nó kiên quyết đuổi ông đi… Nó giật mình tỉnh giấc. Nước mắt nó chảy dài làm ướt đẫm chiếc gối trắng thêu hình đôi chim uyên ương. Má nó nằm cạnh cũng thức dậy gặng hỏi, nhưng Hận không dám kể. Hận cảm giác cuộc đời tía má nó giờ đây như một con sông nhưng đã trót chia hai dòng nước ngược, mà anh em thì nó như cái xuồng đứng giữa dòng, dù cho có trôi về hướng nào thì cũng day dứt. Sáng hừng đông, con Hận thấy tía của mấy thằng cu Tí, cu Tèo chở tụi nó đi học trên chiếc xe đạp con mà dạ buồn rười rượi.
Vợ ông Bình ngày xưa cũng là lao động tự do, nhận may vá, sửa đồ lặt vặt tại nhà. Giờ khi về già cũng chỉ loay hoay nội trợ, lãnh ít hàng về làm để kiếm thêm tiền. Hai vợ chồng có một người con trai làm tài xế xe khách. "Con tôi năm nay 29 tuổi, cũng gửi tiền cho ba mẹ, nhưng mà mình còn sức khỏe thì làm thêm, có dư thì xài thoải mái hơn, không phải dựa dẫm, phụ thuộc con cái. Nó có đời sống riêng của nó mà. Tôi cũng quen bươn chải ngoài đường phố rồi", ông Bình kể.
Công viên nước hồ Thủy Tiên được đầu tư hơn 70 tỉ đồng trên diện tích khoảng 20 ha đất thuộc P.Thủy Bằng (TP.Huế). Tuy nhiên, do đầu tư dang dở nên nơi đây không thu hút được du khách và bị bỏ hoang suốt nhiều năm.
Bất động sản ven sông, hồ, suối ven đô hạ nhiệt, giảm thanh khoản
Vài dòng ký ức nhập nhòe về buổi ban trưa, tôi cùng mẹ đung đưa trên chiếc võng mắc bên hiên nhà ngoại. Làn gió mát ven sông, thổi vào từng cơn nhịp nhàng theo tiếng vọng cổ phát ra từ nhà hàng xóm gần đó. Những vạt nắng đan xen qua những tàu lá dừa, thả mình xuống nền đất. Hình ảnh ngoại cặm cụi với mớ rơm, bó củi để nhóm lửa nấu cơm phía sau vườn. Đàn gà con chạy nhảy tung tăng khắp nơi. Tất cả đều là “những nét vẽ” sống động đầy màu sắc đầu tiên trên “những trang giấy trắng” đầu đời của tôi.
Đến Mỹ Tho vài lần, lúc nào cũng bát hủ tiếu rồi mới đi làm việc. Đến bây giờ, cảm giác thèm muốn cứ âm vang trong lòng. Hủ tiếu đúng điệu thì cần ăn thật chậm và cảm nhận. Rồi cảm thấy như đang ở giữa sông nước với mây trời rộng mở. Món ăn đặc sắc ấy bây giờ đã có mặt nhiều ở miền Bắc, nhưng để ghi dấu, để ăn được hương vị nguyên bản thì không đâu bằng vào tận nơi thưởng thức.
3.27GB
Xem7.94B
Xem311.85MB
Xem95.64MB
Xem3.19GB
Xem272.19MB
Xem17.3324.34MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
tải xì tố ongame cho iphone khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
57492lottery bị sập
2024-10-31 16:07:12 tài xỉu 2 34
134chơi rồng hổ là gì
2024-10-31 16:07:12 b29
965mb66
2024-10-31 16:07:12 Khuyến nghị
700kêt qua bong
2024-10-31 16:07:12 Khuyến nghị