Tôi vẫn nhớ, lần đó khi ngồi trên bờ kinh dưới bóng mát của những bụi tre, nhìn ra xa cuối cánh đồng nơi có những hàng cây bạch đàn xanh rì che khuất bóng mây tôi vẫn nghĩ nơi đó là chân trời và quyết tâm đi tìm cho bằng được chân trời, tôi đã men theo bờ kinh giữa buổi trưa đầy nắng cứ thế mà đi, đi mãi, với một đứa trẻ con như tôi thì việc băng qua một cánh đồng rộng như vậy giữa trưa là một điều hết sức vất vả, nhưng tôi vẫn cố đi tìm cho bằng được chân trời ấy, càng đi càng thấy bầu trời vẫn cao như nơi mình ngồi lúc ban đầu, khi ngoái nhìn lại thì đã thấy rất xa, lúc đó tôi vừa đói bụng vừa khát nước chỉ muốn ngồi luôn ở tại nơi đó, nhưng nghĩ lại nếu đến chiều tối mà tôi không kịp có mặt ở nhà thì cả nhà tôi sẽ tá hoả đi tìm, và lúc đó cái mông tôi sẽ thảm hại như thế nào với mẹ tôi thì các bạn biết rồi đó. Với những suy nghĩ rất sâu sắc đó của một đứa trẻ con thì dù sống dù chết tôi cũng phải lặn lội về tới nhà cho bằng được trước khi trời tối, ôi “đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt”, đi được một đoạn tôi mệt quá lại ngồi ạch ra bờ kinh nghỉ mệt, phải nghỉ ba hồi bảy chập như vậy tôi mới mò về được tới nhà với kết quả là hai chân mỏi nhừ mà vẫn không thấy được chân trời.
Một cô gái tóc dài gần ngang lưng, da sạm nắng, nhưng trông có duyên ngầm, đội nón lá, chèo chiếc ghe nhỏ cặp sát chiếc thuyền du lịch của chúng tôi. Ghe cô bán bún riêu, món ăn bình dân có khắp hang cùng ngõ hẻm của xứ sở này. “Bao nhiêu một tô em” – “Dạ, hai mươi lăm ngàn!”. “Cho bọn anh bốn tô đi”. Cô gái nhanh nhẹn cột dây ghe lại. Đôi tay cô thoăn thoắt bỏ rau, vốc bún, đơm thịt rồi rưới nước ‘lèo” bằng vá rất điệu nghệ, nhuần nhuyễn. Tô bún ngập nước, ngun ngút khói, riêu cua nổi lên. Hành phi và rau quế thơm lừng. Lan cười duyên, má lúng liếng một đồng tiền, nói như tâm sự khi có ai đó trong chúng tôi hỏi đến gia cảnh với ý trêu ghẹo: “Đã có một con. Nhà em ở Ba Láng. Chồng làm phu hồ. Em phải đi bán kiếm thêm… vất vả lắm mấy anh ơi!”. Lan chèo ghe đi rồi. Cái dáng đầy đặn, mặn mà, dẽ dặt “lưng ong thắt đáy” của con gái đồng bằng vốn quen dãi nắng dầm sương, mặc áo bà ba, quẩy mái chèo chòng chành, rồi như chìm đắm giữa mênh mông sông nước. Bóng Lan nhòa vào không gian huyên náo của chợ nổi, gợi chút gì man mác cho du khách trong buổi đông tàn, sang xuân…
Tuy nhiên, các nghiên cứu cho biết rất ít về những gì đang xảy ra trong não chó khi chúng xử lý từ ngữ.
- Khi không ai ở nhà: Nếu gia đình thường xuyên rời nhà trong thời gian dài, cài đặt bộ hẹn giờ để tự động tắt đèn trong các khu vực không cần thiết sẽ giúp tiết kiệm năng lượng và giảm rủi ro về an ninh.
Hội An từ lâu được du khách quốc tế ca ngợi an toàn hàng đầu Việt Nam nhưng cũng không thoát khỏi "vòng xoáy" hàng rong phiền toái. Hàng rong đã có mặt ở chùa Cầu, hiện diện trên đường phố, bám theo du khách để chèo kéo mua hàng. Mới đây nhất, du khách tố trên các hội nhóm vì bị người bán hàng rong trên đường Lê Lợi chửi "biến đi" kèm theo những lời tục tĩu. Chính quyền Hội An sau đó xác nhận đã dẹp quầy khoai tây chiên vì đặt ở khu vực không được phép.
Trong vai là sinh viên năm cuối, muốn có chứng chỉ VSTEP để bổ sung hồ sơ nhằm tốt nghiệp đúng thời hạn, phóng viên nhắn tin vào fanpage Thi hộ ngoại ngữ.
5.71GB
Xem4.67B
Xem285.42MB
Xem95.64MB
Xem4.69GB
Xem716.36MB
Xem36.7257.19MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
Xem cao thủ dự đoán XSMN hôm nay siêu chính xác khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
54318bet
2025-01-08 12:17:11 tỷ lệ kèo world cup châu á
561game b29
2025-01-08 12:17:11 m88vin - cổng game quốc tế
583lixi88
2025-01-08 12:17:11 Khuyến nghị
7008jbet
2025-01-08 12:17:11 Khuyến nghị