Mọi thông báo về sự kiện sẽ được cập nhật liên tục trên các nền tảng của NFTBOOKS.
Mức sống ngày càng cao, vật giá lại leo thang mà tiền lương thì có hạn. Do đó, với nhiều người trẻ khi sinh sống và làm việc tại TP.HCM phải rất chật vật tiết kiệm thì mới đủ chi tiêu.
Tâm sự với bạn đọc, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh nhớ lại những ngày còn nhỏ ở quê, làng Đo Đo ở thị trấn Hà Lam (Quảng Nam) không có nhà sách nào cả. "Vùng tôi ở nghèo lắm. Mỗi khi có người ở phố về tôi lại có thêm vài cuốn sách để mang đi đổi với bạn. Còn hết sách đổi thì qua nhà bạn ngồi cả ngày đọc cho xong cuốn sách mới về. Năm lên lớp 9, tôi vào TP.Tam Kỳ lần đầu tiên mới được tới nhà sách. Nhìn một nơi có quá nhiều sách vở mênh mông như vậy, thực sự tôi không dám thở mạnh. Nhà sách ấy đẹp như ngôi đền thiêng liêng và hoa lệ, khiến một thằng bé nhà quê như tôi chỉ biết rón rén bước đi trong tâm trạng lo sợ và hồi hộp...", nhà văn bồi hồi nhớ lại.
Một đoạn phim đính kèm, được mô tả là cảnh quay từ máy bay không người lái (UAV) trinh sát của Nga, cho thấy tên lửa Iskander của Nga đang tấn công các mục tiêu giả, theo ông Oleshchuk.
Có một câu chuyện mà trước nay chị Hòa chưa chia sẻ với ai, đó là tình yêu. Đôi lúc chị cũng ngại vì sợ thiên hạ bàn tán, mỉa mai về tình yêu của người khuyết tật. Song, khi tình yêu đủ chín thì chị tin đây sẽ là động lực để các bạn khuyết tật mạnh mẽ bước ra khỏi vùng an toàn theo chỉ hướng của trái tim tìm đến tình yêu đích thực.
Vị trí ngay góc phải chợ là năm, bảy người bán bánh mì, người ta kêu là bánh mì Sài Gòn, tôi thì không để ý gì khác ngoài hình dáng to lớn của ổ bánh mì đập vô mắt tôi, nó to ngang ngửa tôi lúc đó, màu vàng ống giòn rụm, từ vị trí đó rồi chạy dọc về sau là đủ thứ món hàng rong nào là bánh củ cải, bánh lọt ngọt, bánh bông lan, khoai mì nướng... chủ yếu là người ta gánh chứ không đẩy xe như bây giờ, thấy ham vậy đó mà không biết sao hồi đó không bao giờ tôi đòi mua, chắc do tôi không thích ngọt. Tôi thì rất ít dịp được ra chợ lắm thi thoảng nội mới dẫn đi mỗi khi bà đi mua thuốc hoặc giao thuốc. Do gia đình tôi là người Hoa nên tôi kêu bà là A Má chớ không kêu bà nội, mỗi lần đi chợ A Má thường tấp vô mua giấy vàng bạc, nhang đèn rồi bắt đầu câu chuyện bằng câu cửa miệng "úa tá lứ thia" với mấy bà tiểu thương ngoài chợ, mấy bà xẩm buôn (tên gọi những phụ nữ trung niên người Hoa mà dân miền Tây hay gọi) này thân với A Má tôi.
1.74GB
Xem2.17B
Xem655.66MB
Xem95.64MB
Xem9.12GB
Xem864.34MB
Xem47.9634.29MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
sv79 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
574ketqua.org 30 ngày
2025-01-12 20:04:09 s8bet
766qqlive
2025-01-12 20:04:09 gowing
119xổ số thủ đô 30 ngày
2025-01-12 20:04:09 Khuyến nghị
700xsmb trực tiếp 30
2025-01-12 20:04:09 Khuyến nghị