₫tdtc88
tdtc88-Tôi biết mình mới vừa mất chỗ ăn cơm tấm, rồi lại mất thêm chỗ hàng xóm vô tư vui vẻ lại qua. Tôi thẫn thờ suốt ngày. Một sự thẫn thờ rất đỗi trẻ con khi tôi chưa trưởng thành để thấm thía mức độ tàn phá của thời gian và khoảnh khắc “buồn trong kỷ niệm” (Trúc Phương).
tdtc88-Tôi biết mình mới vừa mất chỗ ăn cơm tấm, rồi lại mất thêm chỗ hàng xóm vô tư vui vẻ lại qua. Tôi thẫn thờ suốt ngày. Một sự thẫn thờ rất đỗi trẻ con khi tôi chưa trưởng thành để thấm thía mức độ tàn phá của thời gian và khoảnh khắc “buồn trong kỷ niệm” (Trúc Phương).