Như năm học 2012 - 2013, thầy có sáng kiến "Định hướng thẩm mỹ cho học sinh - Thông qua xu hướng thời trang". Năm học 2014-2015, sáng kiến "Tích hợp và ứng dụng vật liệu dân gian, nghề thủ công mỹ nghệ vào phân môn trang trí" được công nhận.
Về sống với nhau, vì đi lại khó khăn nên người vợ chủ yếu quẩn quanh trong nhà ra ngõ, lo chợ búa, cơm nước. Gánh nặng về miếng cơm manh áo đều do ông Minh cáng đáng với nghề "thợ đụng", ai thuê gì thì làm việc đó, phần nhiều là phụ hồ. Trớ trêu thay, đứa con đầu lòng mắc bệnh tự kỷ, đến giờ lên 6 tuổi vẫn không nói được. Cuộc sống khốn khó, vốn đã buồn lại buồn thêm vì chuyện con cái. Họ không có đủ tiền để nghĩ đến chuyện chạy chữa cho con.
An Giang quê tôi là một vùng đồng bằng trù phú, hiền hòa với những dòng sông xanh ngắt lượn lờ uốn quanh, mỗi khi mùa nước nổi về, những dòng chảy ấy lại đỏ nặng phù sa như chuyên chở hết thảy những nghĩa tình, cần cù của người dân miền Tây dành cho cánh đồng, cây lúa. Về An Giang mùa gặt là cả một khoảng trời thanh bình, yên ả, chỉ đơn giản là ngắm nhìn từng bông lúa vàng ươm hay nghe tiếng sáo diều vi vu xa thẳm, thế thôi nhưng lại là cả một khoảng trời ký ức đẹp đẽ của tôi. Tôi nhớ cánh diều ngày ấy bay rất cao, mang cả những khát vọng và hoài bão của tôi đến những chân trời mới lạ. Không chỉ thế, những thức quà quê ở miền Tây luôn là những món quà vô giá đối với tâm thức của tôi, tôi thèm món canh chua cá lóc má nấu với bông điên điển, tôi nhớ món cá linh kho, nhớ từng con khô, chén cơm nguội những ngày nhà còn thiếu thốn, vất vả. Mỗi mùa nước nổi về, thân ảnh gầy gò của má trên chiếc xuồng ba lá giữa mênh mông sông nước càng làm cho tôi thấy thương nhiều hơn những điều giản dị. Má đã lam lũ vất vả nuôi tôi khôn lớn, miền Tây đã đùm bọc, nuôi nấng và chắp cánh cho những hoài bão của tôi. Tôi quên làm sao được? Tôi mãi mãi, mãi mãi sẽ khắc sâu hình ảnh thiêng liêng của vùng đất này trong trái tim mình. Những đêm dài ở phố thị, tôi lại mở từng tấm ảnh cũ ra để ngắm nhìn, rồi tôi bất giác bật khóc như một đứa trẻ vì nhớ rặng dừa nghiêng mình trong bóng nước và nhớ cả chiếc cầu tre nghiêng nghiêng bóng mẹ dưới đêm trăng.
Trận Vạn Tường là trận đầu tiên bộ đội chủ lực của ta đương đầu với quân tinh nhuệ Mỹ. Trong trận này, Mỹ có tổng cộng khoảng 9.000 quân, 105 xe tăng và xe bọc thép, 100 máy bay lên thẳng và 70 máy bay phản lực chiến đấu, 6 tàu chiến yểm trợ ngoài biển triển khai chiến dịch Starlight tấn công Sở Chỉ huy Trung đoàn 1 bộ đội chủ lực quân khu 5 và 1 đại đội bộ đội địa phương tỉnh Quảng Ngãi đóng ở Vạn Tường. Bộ Chỉ huy quân đội Mỹ nghĩ rằng họ hoàn toàn chủ động lựa chọn chiến trường phù hợp với sở trường và sử dụng hiệu quả phương tiện chiến tranh của họ, có thể kéo bộ đội ta đến địa hình mà họ phát huy hết hỏa lực. Tuy nhiên, mọi mũi tiến công bằng bộ binh, pháo binh, không quân, hải quân của Mỹ đều bị bẻ gãy. Ta đã tiêu diệt gần 1.000 lính Mỹ, bắn cháy 22 xe tăng và xe bọc thép, bắn rơi 13 máy bay, quân ta rút khỏi Vạn Tường một cách an toàn, hy sinh 50 chiến sĩ. Về trận đánh này, hãng AP (Mỹ) thuật lại lời một số sĩ quan Mỹ: "Trận đánh này giống như trận Okinawa trong Thế chiến thứ hai… Việt Cộng xuất hiện từ trong các hầm hố mà lính thủy đánh bộ không trông thấy. Việt Cộng xuất hiện thình lình cả đằng trước mặt và đằng sau lưng…". Chiến thắng Vạn Tường chứng minh quân và dân ta hoàn toàn có khả năng đánh bại quân xâm lược Mỹ.
Báo Thanh Niên chân thành cảm ơn tấm lòng của quý bạn đọc.
Anh Quang Anh (27 tuổi, du khách đến từ TP.Hà Nội) chia sẻ: "Tôi thấy ở khu ẩm thực chợ Cồn rất đa dạng về các món ăn mà không cần phải đi nhiều nơi. Đặc biệt, đặc sản của Đà Nẵng có mức giá phải chăng, vừa túi tiền khi mua quà tặng cho người thân…".
9.16GB
Xem348.24MB
Xem85.1976.35MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
2024 11 17 VX88 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
729VN123 game
2024-11-20 13:39:03 xôi lạc 8.tv
879poker steam
2024-11-20 13:39:03 fun88 bet
696gamevui
2024-11-20 13:39:03 Khuyến nghị
700xổ số kiến thiết ngày 4 tháng 2
2024-11-20 13:39:03 Khuyến nghị