₫Cầu bệt tài xỉu
Cầu bệt tài xỉu-Lang thang ở đồng bằng, dễ dàng nghe nhiều nơi gọi lúa trời là lúa ma. Tò mò, tôi hỏi thăm nhiều nơi thì được biết, bởi vì đặc tính ẩn hiện khắp nơi của lúa trời, lẫn lộn với lúa cỏ khó nhận ra; mùa nước lũ dâng cao trắng đồng, mới hồi chiều thấy ngập phẳng lì mà sáng ra đã thấy lúa trời vươn lên xanh mướt, “như ma”, cộng thêm tính khí rất lạ, là chỉ chịu rụng bông vào ban đêm, sức sống mạnh mẽ đến cả sâu bọ, chim chuột và nước mặn đất phèn cũng phải chịu thua, nên người ta gọi lúa trời là lúa ma. Tuy nhiên, dẫu là lúa trời hay lúa ma đi nữa thì sự thơm ngon và bổ dưỡng của hạt gạo này là điều không thể chối cãi. Chính vì tiếng lành đồn xa nên trong sách Gia Định thành thông chí của Trịnh Hoài Đức, đã có đoạn nhắc đến lúa trời và gọi đây là loài “quỷ cốc”. Dân gian vùng Đồng Tháp Mười truyền nhau câu chuyện rằng, những ngày bôn tẩu ở phương Nam, có lúc chúa Nguyễn Ánh đã dựa vào cây lúa trời (lúa ma) mà sống. Sau này khi đã thống nhất giang sơn, Nguyễn Ánh vẫn nhớ cái hương vị thơm ngon của cây lúa hoang dại này nên cho người cung tiến về kinh, xếp vào loại nông sản quý hiếm cao cấp của triều đình, dùng trong những ngày đại lễ, cúng tế và làm đặc sản tiếp đãi “thượng khách”.
Cầu bệt tài xỉu-Lang thang ở đồng bằng, dễ dàng nghe nhiều nơi gọi lúa trời là lúa ma. Tò mò, tôi hỏi thăm nhiều nơi thì được biết, bởi vì đặc tính ẩn hiện khắp nơi của lúa trời, lẫn lộn với lúa cỏ khó nhận ra; mùa nước lũ dâng cao trắng đồng, mới hồi chiều thấy ngập phẳng lì mà sáng ra đã thấy lúa trời vươn lên xanh mướt, “như ma”, cộng thêm tính khí rất lạ, là chỉ chịu rụng bông vào ban đêm, sức sống mạnh mẽ đến cả sâu bọ, chim chuột và nước mặn đất phèn cũng phải chịu thua, nên người ta gọi lúa trời là lúa ma. Tuy nhiên, dẫu là lúa trời hay lúa ma đi nữa thì sự thơm ngon và bổ dưỡng của hạt gạo này là điều không thể chối cãi. Chính vì tiếng lành đồn xa nên trong sách Gia Định thành thông chí của Trịnh Hoài Đức, đã có đoạn nhắc đến lúa trời và gọi đây là loài “quỷ cốc”. Dân gian vùng Đồng Tháp Mười truyền nhau câu chuyện rằng, những ngày bôn tẩu ở phương Nam, có lúc chúa Nguyễn Ánh đã dựa vào cây lúa trời (lúa ma) mà sống. Sau này khi đã thống nhất giang sơn, Nguyễn Ánh vẫn nhớ cái hương vị thơm ngon của cây lúa hoang dại này nên cho người cung tiến về kinh, xếp vào loại nông sản quý hiếm cao cấp của triều đình, dùng trong những ngày đại lễ, cúng tế và làm đặc sản tiếp đãi “thượng khách”.