₫hạng anh
hạng anh-Gần 3 năm bám trụ tại bệnh viện, chị Hằng vẫn nhớ như in khoảnh khắc con lảo đảo bước đi trên sợi dây phân cách sự sống và cái chết khi con vào toa hóa chất thứ 6. Đó là một ngày trời nắng nóng. Bảo Anh đã ngủ ngồi cả ngày lẫn đêm, đầu gục xuống lưng mẹ. Bảo Anh mê man nói: “Con đau quá, con không chịu được. Mẹ cho con chết nhé!". Lúc đó, chị Hằng thét lớn, mếu máo: “Con ơi… con cố gắng lên, con đừng bỏ mẹ”.
hạng anh-Gần 3 năm bám trụ tại bệnh viện, chị Hằng vẫn nhớ như in khoảnh khắc con lảo đảo bước đi trên sợi dây phân cách sự sống và cái chết khi con vào toa hóa chất thứ 6. Đó là một ngày trời nắng nóng. Bảo Anh đã ngủ ngồi cả ngày lẫn đêm, đầu gục xuống lưng mẹ. Bảo Anh mê man nói: “Con đau quá, con không chịu được. Mẹ cho con chết nhé!". Lúc đó, chị Hằng thét lớn, mếu máo: “Con ơi… con cố gắng lên, con đừng bỏ mẹ”.