₫win55
win55-Bà con dòng họ từ gần đến xa gom lại hơn trăm nhà, và cũng có hơn trăm lễ giỗ mỗi năm. Bà nội mỗi lần lật lịch đều nhắc, “đầu tháng này giỗ ông cốc cúng ở nhà bà Năm bên Chắc Cà Đao, mười ba thì giỗ bà cồ cúng ở nhà ông Bảy ở Mặc Cằng Dưng, lui cui cuối tháng lại phải làm bánh ú đi cúng giỗ cậu Năm ở nhà nhắc cô Sáu bên Sơn Đốt”. Dường như hàng trăm lễ giỗ không ai mời nhưng phải đi vì chữ hiếu của cháu con, bà nội đều nhớ rành rọt. Có khi bà nhớ cả những đám giỗ trong xóm hoặc nhà của bạn bè từ thuở xa xưa. Nỗi nhớ ấy trong bà nội như cái khuôn, in lại trong trí óc đứa trẻ - là tôi năm xưa một cách nhớ vanh vách bằng vô thức. Điều đó là niềm tự hào của nội rằng bà đã có một đứa cháu xứng đáng, nối truyền đạo lý, “giỗ quải ông bà thì không bỏ được”.
win55-Bà con dòng họ từ gần đến xa gom lại hơn trăm nhà, và cũng có hơn trăm lễ giỗ mỗi năm. Bà nội mỗi lần lật lịch đều nhắc, “đầu tháng này giỗ ông cốc cúng ở nhà bà Năm bên Chắc Cà Đao, mười ba thì giỗ bà cồ cúng ở nhà ông Bảy ở Mặc Cằng Dưng, lui cui cuối tháng lại phải làm bánh ú đi cúng giỗ cậu Năm ở nhà nhắc cô Sáu bên Sơn Đốt”. Dường như hàng trăm lễ giỗ không ai mời nhưng phải đi vì chữ hiếu của cháu con, bà nội đều nhớ rành rọt. Có khi bà nhớ cả những đám giỗ trong xóm hoặc nhà của bạn bè từ thuở xa xưa. Nỗi nhớ ấy trong bà nội như cái khuôn, in lại trong trí óc đứa trẻ - là tôi năm xưa một cách nhớ vanh vách bằng vô thức. Điều đó là niềm tự hào của nội rằng bà đã có một đứa cháu xứng đáng, nối truyền đạo lý, “giỗ quải ông bà thì không bỏ được”.