₫chấp kèo 0 75
chấp kèo 0 75-Trong ký ức của tôi cũng như những ai đã được sinh ra và lớn lên ở đồng bằng sông Cửu Long, bên hàng rào xanh xen những hoa đỏ, hoa vàng ấy, vào những trưa hè lại không ngớt tiếng cười trẻ thơ ríu rít với biết bao kỷ niệm khó có thể phai mờ. Riêng tôi, nhớ lúc xưa, mỗi khi cha mẹ vắng nhà, mấy chị em tôi thường xúm xít tụ tập nơi đây để chơi nhà chòi. Lá được hái làm tiền, hoa thì được dùng làm đủ loại mặt hàng, kể cả các món ăn để bày ra buôn bán. Để thêm vui, thêm xôm tụ, chúng tôi rủ thêm nhiều bạn bè trong xóm tới chơi, vì thế tiếng nói, tiếng cười cứ xôn xao cả một góc vườn xanh mát. Vẫn nhớ những lúc ấy, trò chúng tôi hay bày ra khi hội bạn bè đã tề tựu đông đủ là chơi trò giả đò làm cô dâu - chú rể. Cô bạn nhỏ lem luốc, da sạm, tóc vàng cháy vì nắng ruộng đồng khi đội vòng hoa cô dâu lên đầu vẫn toát lên vẻ đẹp trẻ thơ rạng ngời. Còn chú rể thì nào có áo đẹp hay giày đẹp, chỉ chân đất, đầu trần và cầm có một bó bông dâm bụt để đón cô dâu. Khi đôi chú rể cô dâu bước vào cổng nhà chòi thì những chiếc bong bóng xà phòng có lẫn chút nhựa hoa lấp lánh đủ sắc màu tung tóe bay lên. Khách mời toàn quần ống thấp ống cao, áo sờn áo cộc, cỗ bàn không có, nhạc đàn cũng không… Trò chơi đám cưới tuổi thơ đơn sơ là thế mà chẳng thiếu bao giờ những tiếng cười trong vắt, vui tươi, và phải đến khi người lớn kêu về ăn cơm thì đám rước dâu này mới tan, để lại góc vườn nào lá dừa, nào hoa dâm bụt.
chấp kèo 0 75-Trong ký ức của tôi cũng như những ai đã được sinh ra và lớn lên ở đồng bằng sông Cửu Long, bên hàng rào xanh xen những hoa đỏ, hoa vàng ấy, vào những trưa hè lại không ngớt tiếng cười trẻ thơ ríu rít với biết bao kỷ niệm khó có thể phai mờ. Riêng tôi, nhớ lúc xưa, mỗi khi cha mẹ vắng nhà, mấy chị em tôi thường xúm xít tụ tập nơi đây để chơi nhà chòi. Lá được hái làm tiền, hoa thì được dùng làm đủ loại mặt hàng, kể cả các món ăn để bày ra buôn bán. Để thêm vui, thêm xôm tụ, chúng tôi rủ thêm nhiều bạn bè trong xóm tới chơi, vì thế tiếng nói, tiếng cười cứ xôn xao cả một góc vườn xanh mát. Vẫn nhớ những lúc ấy, trò chúng tôi hay bày ra khi hội bạn bè đã tề tựu đông đủ là chơi trò giả đò làm cô dâu - chú rể. Cô bạn nhỏ lem luốc, da sạm, tóc vàng cháy vì nắng ruộng đồng khi đội vòng hoa cô dâu lên đầu vẫn toát lên vẻ đẹp trẻ thơ rạng ngời. Còn chú rể thì nào có áo đẹp hay giày đẹp, chỉ chân đất, đầu trần và cầm có một bó bông dâm bụt để đón cô dâu. Khi đôi chú rể cô dâu bước vào cổng nhà chòi thì những chiếc bong bóng xà phòng có lẫn chút nhựa hoa lấp lánh đủ sắc màu tung tóe bay lên. Khách mời toàn quần ống thấp ống cao, áo sờn áo cộc, cỗ bàn không có, nhạc đàn cũng không… Trò chơi đám cưới tuổi thơ đơn sơ là thế mà chẳng thiếu bao giờ những tiếng cười trong vắt, vui tươi, và phải đến khi người lớn kêu về ăn cơm thì đám rước dâu này mới tan, để lại góc vườn nào lá dừa, nào hoa dâm bụt.