Về bài viết dự thi: Các tác giả có thể tham gia theo hình thức ký sự, phóng sự, ghi chép, phản ánh câu chuyện người thật, việc thật và bắt buộc phải có hình ảnh nhân vật kèm theo. Bài viết thể hiện nội dung về một nhân vật/tập thể đã có những hành động đẹp, thiết thực giúp đỡ cá nhân/cộng đồng, lan tỏa những câu chuyện ấm áp, nhân văn, tinh thần sống lạc quan, tích cực. Riêng truyện ngắn dự thi, nội dung có thể sáng tác từ câu chuyện, nhân vật, sự việc… sống đẹp có thật, hoặc hư cấu. Bài viết dự thi được viết bằng tiếng Việt (hoặc tiếng Anh đối với người nước ngoài, ban tổ chức đảm nhận việc chuyển ngữ) không quá 1.600 chữ (riêng truyện ngắn không quá 2.500 chữ).
Tại lễ khai mạc, các đội bóng tham dự giải và khán giả được giao lưu với các cầu thủ của đội bóng đá Quy Nhơn Bình Định như: Hà Đức Chinh, Cao Văn Triền, Đỗ Văn Thuận, Nghiêm Xuân Tú, Huỳnh Tuấn Linh, Mạc Hồng Quân.
Anh Trần Minh Tuấn (36 tuổi), tài xế công nghệ nói rằng việc đặt mì ly sẽ thuận lợi cho người dùng có thể pha nước nóng ăn luôn sau khi nhận. Anh cũng thấy việc làm của chủ nhân rất ý nghĩa, động viên các hoàn cảnh khó khăn.
(còn tiếp)
Một trong những người bị chim di cư "hành" nhất có lẽ là ông Nguyễn Hoài Bảo, chuyên gia điểu học, đại diện chương trình bảo tồn chim di cư tại VN của tổ chức quốc tế Birdlife International. Nói về chim di cư ở VN, hằng năm ông Bảo có thể đếm vanh vách bao nhiêu loài, số lượng và loài nào đang bị đe dọa ở cấp độ nào...
An Giang quê tôi là một vùng đồng bằng trù phú, hiền hòa với những dòng sông xanh ngắt lượn lờ uốn quanh, mỗi khi mùa nước nổi về, những dòng chảy ấy lại đỏ nặng phù sa như chuyên chở hết thảy những nghĩa tình, cần cù của người dân miền Tây dành cho cánh đồng, cây lúa. Về An Giang mùa gặt là cả một khoảng trời thanh bình, yên ả, chỉ đơn giản là ngắm nhìn từng bông lúa vàng ươm hay nghe tiếng sáo diều vi vu xa thẳm, thế thôi nhưng lại là cả một khoảng trời ký ức đẹp đẽ của tôi. Tôi nhớ cánh diều ngày ấy bay rất cao, mang cả những khát vọng và hoài bão của tôi đến những chân trời mới lạ. Không chỉ thế, những thức quà quê ở miền Tây luôn là những món quà vô giá đối với tâm thức của tôi, tôi thèm món canh chua cá lóc má nấu với bông điên điển, tôi nhớ món cá linh kho, nhớ từng con khô, chén cơm nguội những ngày nhà còn thiếu thốn, vất vả. Mỗi mùa nước nổi về, thân ảnh gầy gò của má trên chiếc xuồng ba lá giữa mênh mông sông nước càng làm cho tôi thấy thương nhiều hơn những điều giản dị. Má đã lam lũ vất vả nuôi tôi khôn lớn, miền Tây đã đùm bọc, nuôi nấng và chắp cánh cho những hoài bão của tôi. Tôi quên làm sao được? Tôi mãi mãi, mãi mãi sẽ khắc sâu hình ảnh thiêng liêng của vùng đất này trong trái tim mình. Những đêm dài ở phố thị, tôi lại mở từng tấm ảnh cũ ra để ngắm nhìn, rồi tôi bất giác bật khóc như một đứa trẻ vì nhớ rặng dừa nghiêng mình trong bóng nước và nhớ cả chiếc cầu tre nghiêng nghiêng bóng mẹ dưới đêm trăng.
5.98GB
Xem8.88B
Xem731.58MB
Xem95.64MB
Xem3.66GB
Xem433.22MB
Xem75.9377.43MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
sky88 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
833tinycat999 đãng nhập
2025-04-15 22:11:48 xem bóng đá trực tiếp kèo nhà cái 90 phút
662vin7774
2025-04-15 22:11:48 cách đọc kèo bóng đá 0.75
126g88
2025-04-15 22:11:48 Khuyến nghị
700cau lo kg
2025-04-15 22:11:48 Khuyến nghị