₫kwin368
kwin368-Đĩa chôm chôm và đĩa bưởi Nam bộ, rồi chén muối ớt xanh giã nhỏ được mang ra đặt lên cái bàn cũ kỹ có vài vết đen bám lâu ngày. Chị vừa làm vừa luôn miệng nói. Giọng chị khỏe, tác phong vẻ như nhanh nhạy hơn hồi còn ở quê. Màu hồng nhạt của những múi bưởi trùng với màu móng tay chị từng được dân làng nhắc đi nhắc lại khá nhiều lần. Tôi không cần nhìn lén và chị cũng không cần giấu giếm. Chuyện bắt đầu bằng việc gửi gắm thằng Hưng cho tôi. "Em Hưng giờ cũng đã lớn rồi, ở nhà nhờ bà, đi ra nhờ bạn. Huy như là anh, cũng vừa là bạn hàng xóm, cùng trường, cùng đường đi học, có gì em giúp Hưng cho chị với nhé, nhất là việc học. Chị biết ơn em, mai này vào Sài Gòn học chị bù lại cho…". Rồi chị kể nhiều chuyện ở quê hồi xưa, Nam bộ bây giờ. Có những chuyện tôi chưa kịp hỏi, những chuyện đã nghe mang máng đâu đó rồi, nhưng tất cả đều như mới, đều hấp dẫn như khi nghe cô giáo kể chuyện. Có phải chị Hồng đang khao khát được kể, còn tôi thì khao khát được nghe?
kwin368-Đĩa chôm chôm và đĩa bưởi Nam bộ, rồi chén muối ớt xanh giã nhỏ được mang ra đặt lên cái bàn cũ kỹ có vài vết đen bám lâu ngày. Chị vừa làm vừa luôn miệng nói. Giọng chị khỏe, tác phong vẻ như nhanh nhạy hơn hồi còn ở quê. Màu hồng nhạt của những múi bưởi trùng với màu móng tay chị từng được dân làng nhắc đi nhắc lại khá nhiều lần. Tôi không cần nhìn lén và chị cũng không cần giấu giếm. Chuyện bắt đầu bằng việc gửi gắm thằng Hưng cho tôi. "Em Hưng giờ cũng đã lớn rồi, ở nhà nhờ bà, đi ra nhờ bạn. Huy như là anh, cũng vừa là bạn hàng xóm, cùng trường, cùng đường đi học, có gì em giúp Hưng cho chị với nhé, nhất là việc học. Chị biết ơn em, mai này vào Sài Gòn học chị bù lại cho…". Rồi chị kể nhiều chuyện ở quê hồi xưa, Nam bộ bây giờ. Có những chuyện tôi chưa kịp hỏi, những chuyện đã nghe mang máng đâu đó rồi, nhưng tất cả đều như mới, đều hấp dẫn như khi nghe cô giáo kể chuyện. Có phải chị Hồng đang khao khát được kể, còn tôi thì khao khát được nghe?